"Anh... Sao anh có thể khỏe như vậy? Ngày nào cũng...." Vân Nghê nhăn mặt, nói lên thắc mắc của mình.
Thiệt tình! Rõ ràng tối hôm qua đã cho hắn 'tung hoành' rồi kia mà, tại sao nhìn dáng vẻ của hắn như sói bị bỏ đói quá vậy?
Cố Hạo Khương cười cười chứ không nói gì, rất say mê mà hưởng thụ cơ thể bên dưới.
Hắn nhẹ nhàng hôn cô, nụ hôn rất dịu dàng, không có sự mạnh mẽ như bình thường mà ôn nhu thâm tình, lưỡi hắn chậm rãi quấn quýt tìm kiếm vị ngọt trong cô.
Vân Nghê bị hắn làm cho mơ màng, hiếm khi nào Cố Hạo Khương ôn nhu như vậy, cô cũng bị rung động, có chút vui vẻ mà hưởng thụ cảm giác ấm áp này. Tuy nhiên...
"Umm.... ưm.." Vân Nghê ngay lập tức thay đổi suy nghĩ của mình.
Cố Hạo Khương hôn cô dịu dàng thế nào thì những ngón tay bên dưới của hắn lại càn quấy bấy nhiêu. Hết ra lại vào, nhẹ nhàng xoay nhẹ ngón tay bên trong cô, tốc độ nhanh như muốn tuyên bố chủ quyền!
Vân Nghê nhất thời không bắt kịp nhịp độ không đồng đều của hắn, cảm thấy đầu óc quay cuồng, mềm nhũn mặc hắn muốn làm gì thì làm.
Cố Hạo Khương nhẹ nhàng xoay người cô lại, hôn lên tấm lưng trần của cô, bàn tay bên dưới không ngừng khiến cho Vân Nghê thở dốc, bàn tay còn lại hết vuốt ve đôi chân ngọc ngà, lại vuốt ve bờ lưng mịn màng...
"Ah...Khương... Khương... tay anh đừng nhanh như vậy...aaa..."
Vân Nghê nằm dưới thân hắn không ngừng rên rĩ, cầu xin hắn nhân từ, nhưng mà Cố Hạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-ngay-sung-ninh/436917/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.