"Tại sao vẫn chưa tìm ra? Tôi nuôi các người để làm gì hả?" Cố Hạo Khương rống giận.
Hắn chắc chắn Vân Nghê vẫn còn ở trong thành phố này. Hắn cũng đã cho người kiểm soát sân bay, và hải cảng, dù có muốn bọn chúng cũng không thể thoát được!
Vậy mà đã nhiều giờ trôi qua rồi, vẫn không tìm ra tăm hơi bọn chúng!
"Bọn thuộc hạ thật sự đã lục tung hết mọi ngỏ ngách trong thành phố này rồi, nhưng vẫn không tìm ra được!" Tên thuộc hạ báo cáo.
"Bọn cảnh sát nơi đây có làm khó dễ gì không?" Cố Hạo Khương vẫn giữ một giọng trầm thấp đến đáng sợ, có điều đã không nghe ra sự tức giận như khi nãy nữa.
"Bọn họ không gây khó dễ, nhưng thái độ vẫn là không chịu phối hợp cho lắm!"
"Nối máy cho thị trưởng thành phố!"
"Vâng!" Thư kí đứng bên cạnh lập tức bấm số máy, rất nhanh, đầu dây bên kia đã có người nghe máy.
"Cố... Cố tổng. Có chuyện gì không ạ?" Tên thị trưởng rất bất ngờ với cuộc gọi này. Ông ta đã được biết Cố Hạo Khương đến nơi đây hưởng tuần trăng mật, nhưng không ngờ còn gọi điện cho ông ta.
"Tin tức của ông tốt quá nhỉ? Người của tôi gây náo loạn thành phố mà ông cũng không biết?"
"Náo...Náo loạn? Tôi thật xin lỗi, là sơ suất của tôi!" Thị trưởng ngay lập tức xanh mặt. Chắc chắn hắn ta gọi là vì ông không phối hợp với hắn. Khoan nói tới việc giúp hắn, thân là thị trưởng mà thành phố của mình bị xáo trộn vẫn không hay tin gì thì đúng là thất trách!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-ngay-sung-ninh/436909/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.