Cố Hạo Khương và Vân Nghê đều đang ở phòng nghỉ nơi hôn lễ, quan khách đều đã về hết, bọn họ ở lại để thu xếp đồ đạc cho tuần trăng mật.
"Cố... ưm.." Vân Nghê chưa kịp nói gì thì Cố Hạo Khương đã phủ lên cô một nụ hôn.
Rất lâu sau đó, hắn mới lưu luyến thả môi cô ra, trầm giọng nói:
"Bây giờ em phải gọi anh là ông xã!"
Vân Nghê bất ngờ, nhưng nghĩ lại cũng đúng, họ thật sự đã là vợ chồng. Nhưng vẫn ngượng sao sao ấy:
"Gọi là Khương được không?" Thà gọi như vậy còn tốt hơn.
Cố Hạo Khương thật sự thích cách gọi kia hơn nhưng thấy khuôn mặt vợ nhỏ đã đỏ cả lên, cho nên nhân nhượng một chút vậy:
"Vài ngày nữa em bắt buộc phải quen với việc gọi anh là ông xã đi!"
"Được rồi... Khương! Có thể để tốt nghiệp xong mới đi hưởng tuần trăng mật không?"
"Không thể!" Hắn ta trả lời vô cùng dứt khoát.
"Tại sao chứ!" Cô bất mãn lắc mạnh cánh tay hắn. Nếu đi trăng mật bây giờ thì phải nghỉ học đến mấy tuần lận đấy!
Cố Hạo Khương thích thú bẹo má cô một cái. Thú thật hắn rất thích dáng vẻ làm nũng này của cô lắm:
"Tháng sau em thi một đợt nữa là tốt nghiệp, nhưng bảo đảm em cũng sẽ nài nỉ tôi đợi đi thực tập xong mới đi chứ gì?"
Cô tròn mắt, sao hắn biết vậy?
"Em không cần lo việc học hành làm gì, chuyện này anh sẽ sắp xếp với hiệu trưởng!"
"Nhưng mà..."
"Không nhưng nhị gì hết! Chuẩn bị hành lý lẹ lên bà xã!" Cố Hạo Khương nghiêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-ngay-sung-ninh/272984/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.