Chương trước
Chương sau
"Cố Tổng! Người đã được đưa đến!"
Thuộc hạ cung kính báo cáo, với vẻ mặt lạnh lùng của hắn thì họ đã không còn lạ nữa, nhưng lạnh lùng đến đáng sợ như vậy thì họ là thấy lần đầu. Sau này nhất định phải nhớ không được đụng đến phu nhân tổng tài này!
"Đưa vào đây!"
Cố Hạo Khương chỉ khi ở với Vân Nghê mới có dáng vẻ ôn nhu hiền hòa, cùng những lúc khác, hắn là một người không dễ chọc tới. Như hiện tại, hắn đang ngồi trên chiếc ghế lớn, dáng vẻ chẳng khác gì ma vương tái thế!
"Á! Các người là ai? Có biết tôi là ai không hả?"
Lưu Khả Như tức giận quát lên, bản tính cô ta vốn ương ngạnh, lại được nuông chiều từ nhỏ, dù giờ đang trong tình thế nguy hiểm nhưng cô ta vẫn chưa nhận thức được, cứ nghĩ rằng mình nhất định sẽ được cứu cho nên không sợ trời đất!
"Biết! Lưu Khả Như, con gái cũng của Lưu Nhan - chủ tịch Lưu Thị!"
Lưu Khả Như giật mình khi nghe giọng nói trầm thấp đến đáng sợ, nhìn lại mới thấy đó là người mà trong mơ cô cũng nghĩ đến - Cố Hạo Khương!
"Khương! Anh đến cứu em sao?" Cô ta vui mừng mà muốn chạy ngay đến chỗ hắn, lập tức bị bọn thuộc hạ giữ lại.
"Cứu cô? Hừ! Là giết cô thì đúng hơn!" Cố Hạo Khương khuôn mặt lạnh như diêm vương, nói ra lời này khiến cho cô ta sợ hãi không thôi, hai chân cũng bắt đầu run rẩy...
"Anh...Anh nói gì vậy? Sao lại muốn giết em?"
"Làm ơn hãy thôi cái cách xưng hô đó đi! Cô dám đụng đến Vân Nghê, lại hỏi tại sao à?"
Vẻ mặt cô ta vẫn như cũ, còn có một tia căm tức, không sợ vị diêm la trước mặt mà nói:
"Em đâu có... Á"
Cô ta chưa kịp nói hết đã bị Cố Hạo Khương ra lệnh cho bọn thuộc hạ vả miệng cô ta, lấy điện thoại ra, mở một đoạn ghi âm:
'Đã chuẩn bị kĩ càng?'
'Vâng! Tiểu thư cứ yên tâm! Chúng tôi sẽ phục vụ con Vân Nghê đó một cách tốt nhất!'
......
Lưu Khả Như bắt đầu không giữ bình tĩnh được nữa, cô ta không ngờ tới là hắn có thể ghi âm được cuộc điện thoại của cô!
Chưa kịp để cô ta có cơ hội phản bác, bên ngoài Cố Hạo Khương đã cho người đưa thêm vài kẻ đầu gấu khác...
Lưu Khả Như lúc này đã không thể giữ nổi bình tĩnh nữa, khuôn mặt đã trắng bệt, không còn giọt máu!
Cô đương nhiên biết hắn tàn độc cỡ nào, không chỉ riêng cô, mà ai cũng công nhận điều đó. Với đối thủ của mình, hắn không nhân nhượng, với kẻ thù của mình hắn càng tàn ác. Còn với ai hại Vân Nghê kia, cô ta thật không dám nghĩ nữa!
Hắn vô cùng yêu Vân Nghê, điều này cô ta thấy rõ trong mắt hắn mỗi khi nhắc đến cái tên đó. Một người lạnh lùng như vậy, lại đem lòng yêu sâu sắc một con nhỏ không có cái gì hơn cô? Cô không cam tâm! Chính vì thế mới có sự kiện ngày hôm nay...
"Cô có gì để nói không?"
Thấy Lưu Khả Như bị mình dọa cho khiép đảm, hắn vẫn không có dấu hiệu gì là muốn nhẹ tay, mà trái lại càng muốn khiến cô ta rơi xuống địa ngục!
Dám đụng đến bảo bối của hắn?
- ----------------
Cố Hạo Khương - Chủ tịch tập toàn Cố Xuyên, là người đàn ông được ái mộ bậc nhất thế giới, cũng là người tàn độc nhất trên thương trường. Dù chỉ mới 27 tuổi, danh tiếng của hắn không ai mà không biết, tài sản hiện tại đã có thể mua cả một đất nước, lại là người có đường nét cuốn hút khiến người ta không khỏi rời mắt!
Xưa nay hắn không bao giờ làm chuyện phi pháp, chơi những trò bẩn thỉu, nhưng nếu kẻ nào dám làm thế với hắn, hắn nhất định sẽ khiến kẻ đó sống không bằng chết. Và đương nhiên là làm trong bóng tối rồi, như thế mới có thể thỏa sức mà giày vò...
Lại thêm nếu kẻ đó thật khó trừng trị, ảnh hưởng đến thời gian vàng bạc của hắn, hắn sẽ nhờ bạn thân của mình - Tần Khiêm, ông trùm nhất nhì của thế giới ngầm hỗ trợ!
Cố Hạo Khương từ trước tới nay rất ghét phụ nữ, bởi vì lúc nào hắn ta gặp họ cũng bắt gặp ánh mắt khiêu gợi, muốn câu dẫn hắn.
Hắn rất ghét những kẻ như thế, muốn gia tài của hắn? Có đầu thai mười lần cũng không có cơ hội đó!
Đời này cứ nghĩ sẽ chẳng tìm được người con gái thích hợp để làm vợ hắn, cho tới hai tháng trước...
Tập đoàn Cố Xuyên có hợp tác làm ăn với Vân Thị, cho nên hôm ấy, hắn có dịp đến Vân Gia và gặp được cô...
Chiếc siêu xe của hắn đã yên vị ở Vân Gia khiến bọn người làm cứ tò mò ngoái nhìn, đến khi hắn xuống xe thì càng ầm ĩ, chỉ có cô là vẫn mãi mê đọc sách trong nhà nghỉ mát ngoài vườn.
Cô bé đáng yêu thật, cũng có thể là bộ trang phục và kiểu tóc khiến mặt cô như trẻ con. Cô có mái tóc màu nâu, phần đuôi thì cột cao, tóc mái rũ xuống, khiến cô thật trẻ trung, năng động. Đôi mắt to cũng có màu nâu nhạt thu hút người khác muốn nhìn mãi không thôi. Đôi mắt ấy càng làm bừng sáng làn da nhẵn mịn xinh đẹp của cô.
Dáng người thật khiến người ta say đắm, rất mảnh mai nhưng đường cong rõ ràng. Lại diện trên người chiếc đầm màu hồng nhạt, thật đáng yêu!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.