"Cố Tổng! Người đã được đưa đến!"
Thuộc hạ cung kính báo cáo, với vẻ mặt lạnh lùng của hắn thì họ đã không còn lạ nữa, nhưng lạnh lùng đến đáng sợ như vậy thì họ là thấy lần đầu. Sau này nhất định phải nhớ không được đụng đến phu nhân tổng tài này!
"Đưa vào đây!"
Cố Hạo Khương chỉ khi ở với Vân Nghê mới có dáng vẻ ôn nhu hiền hòa, cùng những lúc khác, hắn là một người không dễ chọc tới. Như hiện tại, hắn đang ngồi trên chiếc ghế lớn, dáng vẻ chẳng khác gì ma vương tái thế!
"Á! Các người là ai? Có biết tôi là ai không hả?"
Lưu Khả Như tức giận quát lên, bản tính cô ta vốn ương ngạnh, lại được nuông chiều từ nhỏ, dù giờ đang trong tình thế nguy hiểm nhưng cô ta vẫn chưa nhận thức được, cứ nghĩ rằng mình nhất định sẽ được cứu cho nên không sợ trời đất!
"Biết! Lưu Khả Như, con gái cũng của Lưu Nhan - chủ tịch Lưu Thị!"
Lưu Khả Như giật mình khi nghe giọng nói trầm thấp đến đáng sợ, nhìn lại mới thấy đó là người mà trong mơ cô cũng nghĩ đến - Cố Hạo Khương!
"Khương! Anh đến cứu em sao?" Cô ta vui mừng mà muốn chạy ngay đến chỗ hắn, lập tức bị bọn thuộc hạ giữ lại.
"Cứu cô? Hừ! Là giết cô thì đúng hơn!" Cố Hạo Khương khuôn mặt lạnh như diêm vương, nói ra lời này khiến cho cô ta sợ hãi không thôi, hai chân cũng bắt đầu run rẩy...
"Anh...Anh nói gì vậy? Sao lại muốn giết em?"
"Làm ơn hãy thôi cái cách xưng hô đó đi! Cô dám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-ngay-sung-ninh/272974/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.