- Anh à...
- Tôi nói cô cút đi- Lâm Như giọt lệ chảy dài bỏ đi
Tại sao vậy? Anh không yêu cô lấy một lần
Lúc nhỏ cô đã làm đủ mọi cách để tỏ tình anh...
- anh hàn em thích anh
"..."
- Anh hàn sao anh ăn cắp trái tim em?
"..."
- Anh hàn, anh đi đứng kiểu gì ngã vào tim em rồi
"..."
Đáp lại chỉ là lời nói nhẹ nhàng
- Nhóc con, không mau học
Khi đã lớn hơn một chút, anh đi Mỹ du học...bỏ lại lâm như ôm mối tình đầu..
Rồi cô cũng đi Pháp. Ngày đêm cô nhớ anh. Nhưng anh nói..anh...đã có vợ...cô hại tiểu tuyết bởi vì cô yêu anh quá. Ôm mối tình 15 năm. Đau lòng, cô khóc....
- Tiểu Tuyết, em nghe anh giải thích...
- Hức... hức...
- Đừng khóc nữa...anh xin lỗi mà- ôm ấp cô anh thủ thỉ
- Tuần sau, chúng ta qua Mỹ ra mắt cha mẹ nhé!
- Nhưng mà em... sợ...
- Không sao đâu. Chúng ta dù gì cũng đã kết hôn...
- ừm..-cô gật đầu ôm lấy anh.
Cô sợ cũng phải, cha mẹ cô mất rồi, nhà thì nghèo. Nhưng gia đình Hàn thì lại giàu có. Cô sợ cha mẹ anh không chấp nhận cô...
Một tuần thấm thoát đã trôi qua. Ngồi bên trong máy bay, cô nắm chặt vạt áo...
- Không sao đâu mà- đặt cô lên đùi anh khẽ vuốt tóc
Ngồi trên máy bay 20 tiếng đồng hồ cuối cùng cũng được xuống.
Hàn gia nằm ở Trung tâm thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-nay-toi-phuc-vu-em/2631064/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.