Chờ đến lúc hai người ngồi trên xe Trần Tư Lương, Lục Tử Cẩn đã không nín được, giờ phút này tâm tình của nàng có chút khó có thể miêu tả: "Em như thế nào biết thiết kế Tư Nguyên là của chị?"
Sầm Mặc Tiêu nhìn nàng chỉ là hoang mang cùng khiếp sợ, cũng không có sinh khí, trong lòng có chút an tâm, nghiêm túc nói: "Chị gần nhất vẫn luôn rất bận, ngày đó em nhìn đến văn kiện đấu giá, kỳ thật đoán được chị khả năng có công ty riêng. Cho nên hôm nay tới, một là em đối mảnh đất kia có hứng thú, hai là em muốn nhìn một chút, xem chị có muốn bắt lấy hay không. Thời điểm thấy chị, em lại thấy Tiêu Khanh đi cùng. Cô ấy là bạn tốt của chị, hơn nữa Tiêu Quốc Hoa gần đây đầu tư không ít, hẳn là cũng không nhiều chọn nội thành."
Nói đến đây, nàng nhíu mày, "Em nhìn thấy Ứng Khoa cản trở, sắc mặt chị đều thay đổi, em không cao hứng đấy, em cũng đoán được mảnh đất này đối chị rất quan trọng, cho nên em liền tự chủ trương giúp chị cử bài, tình huống khẩn cấp em không kịp cùng chị thương lượng giải thích, thực xin lỗi."
Trong lòng Lục Tử Cẩn không biết nên cảm động hay là nên sinh khí, càng cảm khái Sầm Mặc Tiêu độ nhạy bén thật đáng sợ, liền chút tin tức như vậy cũng dám ra tay.
"Nếu em đoán sai thì sao?" Lục Tử Cẩn bất đắc dĩ nói.
"Em đích xác thực xem trọng miếng đất kia, tuy rằng đấu giá có chút cao, nhưng sau này cũng không thiệt thòi."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-nay-tinh-ruou/1754189/chuong-52.html