– Em rất đẹp.
– So với các vì sao sáng trên bầu trời còn chói mắt hơn.
– Làm cho người ta hoàn toàn không thể bỏ qua.
Câu đầu tiên bằng tiếng Trung. Câu thứ hai và thứ ba bằng tiếng Đức, cuối câu còn có một chút ý vị, nghe giống như đang làm nũng.
Trong đầu quanh quẩn giọng nói của chàng trai, Tang Miên nắm lấy tấm chăn mỏng phía dưới, vô thức tăng thêm sức lực.
Trong lòng của cô trướng căng lên, như có thứ gì đó đang trào dâng, cô cố gắng hít một hơi thật sâu, nhưng tai vẫn đỏ bừng không khống chế được.
Cô không muốn Cảnh Trí nhìn thấy bộ dáng cô bé của mình, vì vậy chui vào chăn che mặt lại.
Trước kia, Cảnh Trí thỉnh thoảng thường nói vài lời ngọt ngào, nhưng hầu hết, anh đều xấu hổ để bày tỏ ra, thậm chí đôi khi còn kín đáo hơn cả cô.
Mặc dù cô rất thích sự ngọt ngào của ngôn ngữ, nhưng lại cảm thấy có chút là lạ ở chỗ nào đó.
Đang nghĩ ngợi, sau lưng truyền đến giọng nói của chàng trai.
“Em trốn ở trong chăn như vậy không khó chịu sao?”
Tang Miên kéo chăn xuống, xoay người đối mặt với anh.
“Có phải anh đã học nghệ thuật nói chuyện ở Đức không hả?”
Cảnh Trí giật mình, đáy mắt hiện lên một tia trêu ghẹo.
“Không có.” Anh nói.
Tang Miên nheo mắt lại: “Vậy anh còn nói những lời này với người khác?”
Cảnh Trí: “Em có ý gì?”
Rất nhiều câu hiện lên trong đầu cô,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-nay-ngu-ngon/2458219/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.