Tư Vân và Mạc Hàn ở lại nhà của bố mẹ tầm khoảng 2 tuần rồi cũng đến lúc tạm biệt.
Bởi vì Mạc Hàn còn rất nhiều chuyện phải xử lý nữa nên hắn không thể ở lại lâu được.
Mẹ Tư không nỡ rời xa con gái, đặc biệt là xa Đường Đường.
Bà tiễn con gái và cháu ngoại ra đến tận cổng, còn không quên ôm lấy Đường Đường vào lòng rồi xúc động.
- Đường Đường, sau này rảnh nhớ về chơi với bà thường xuyên nhé.
Có mỗi cháu thôi đấy, quý lắm cơ.
Đường Đường cũng rất tình cảm mà ôm lấy cổ của bà ngoại.
Không những thế, thằng bé còn hôn nhẹ lên má của bà ngoại 1 cái.
- Đường Đường cũng nhớ bà lắm.
Đường Đường nhất định sẽ về thăm bà.
- Đúng là ngoan quá!
Tạm biệt bà xong, Đường Đường chạy lại về phía của ông ngoại rồi giang hai tay ra, chớp chớp đôi mắt rồi nói.
- Ông ngoại bế Đường Đường đi.
Đường Đường cũng nhớ ông lắm.
Bố Tư cũng bế Đường Đường lên, bộ mặt vẫn rất bình tĩnh mà dặn dò.
- Đường Đường phải ngoan ngoãn và nghe lời bố mẹ đấy nhé.
Rảnh thì về đây ở với ông bà.
- Dạ, thưa ông.
Tư Vân cũng luyến tiếc lắm nhưng cuối cùng cô vẫn phải tạm biệt bố mẹ mà rời đi.
Hai ông bà đứng ở trước cổng, mãi thấy xe của con gái khuất dần, mẹ Tư quay lại nhìn bố Tư mà thở dài.
- Bọn trẻ đi rồi, có khóc thì mau khóc đi.
Bố Tư lúc này sụt sùi, sau đó liền đưa tay quệt nước mắt đi rồi nói.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-nay-mac-gia-chu-lai-den/3997314/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.