Nhóc không sợ nói vậy thì bố nhóc sẽ buồn sao?
Có cái thằng con nào lại dám nói bố già rồi xấu chứ? Nhìn bức hình kia, nếu bố của Đường Đường xấu thật thì trên thế giới này chẳng có ai đẹp cả.
Đường Đường không muốn nghe. Thằng nhóc vẫn làm ra cái bộ dạng bất cần. Nó bĩu môi rồi trả lời.
- Mẹ không biết đâu, bố thật sự xấu xa lắm đó. Bố còn bảo là Đường Đường cũng chỉ là con "nòng nọc" của bố thôi. Mà nòng nọc là gì vậy mẹ?
Nghe đến đây, Tư Vân chỉ biết cười trừ.
Quả thật bố này nhóc này xấu xa thật. Nói mấy cái ý thâm sâu như vậy thì làm sao mà Đường Đường hiểu được chứ. Mà ai lại nói với 1 đứa bé như thế...
Nhìn bên ngoài trời vẫn mưa to, Tư Vân không thể đưa Đường Đường về. Còn nữa, điện thoại cô bị nổ rồi, cũng không thể gọi nhũ mẫu đến đón thằng bé.
Chính vì vậy, cô chỉ có thể để Đường Đường ở lại nhà của mình đêm nay.
Nhận được sự đồng ý của Tư Vân, Đường Đường vui lắm.
Cho đến khi cô mở cửa phòng ngủ ra thì thằng bé đột nhiên lao vào, nhảy lên giường cô hào hứng lăn qua lăn lại.
Bình thường Tư Vân sống có 1 mình nên khá là có chút buồn chán. Chính vì thế mà có sự xuất hiện của Đường Đường khiến cho căn nhà này có sức sống hơn hẳn. Truyện Trinh Thám
Hai người nằm lên trường, Đường Đường như thường lệ rúc vào lòng cô ngoan ngoãn nhắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-nay-mac-gia-chu-lai-den/2669511/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.