Ông chủ Mạc, anh thật biết lợi dụng thật đấy. Vợ anh mà nghe được những lời này thì tôi nghĩ chắc sẽ có chuyện rất đáng để xem.
Vừa nói Tư Vân vừa hướng ánh mắt dè chừng về phía bố của Đường Đường.
Ban đầu cô cứ nghĩ cái con người này rất nguy hiểm, lạnh lùng khó đoán.
Ai ngờ càng tiếp xúc càng thấy người đàn ông này khác xa hoàn toàn tưởng tượng của cô.
Một mặt vô sỉ không có lí lẽ.
Đường Đường ngơ ngác nhìn Tư Vân thắc mắc.
- Mẹ là mẹ Đường Đường mà. Thế nên mẹ cũng là vợ của bố chứ?
Tư Vân lắc đầu, giải thích ngay.
- Là do Đường Đường gọi mẹ chứ chị đây không phải mẹ ruột nhóc đâu. Mà nhóc đừng gọi mẹ nữa, nhỡ sau này mẹ ruột nhóc nghe thấy chị lại khó xử lắm.
- Kệ, Đường Đường thích mẹ cơ.
Nhìn một lớn một nhỏ nói chuyện với nhau, chợt khoé miệng của Mạc Hàn hơi cong lên. Tuy nhiên, trạng thái đó không kéo dài được lâu.
Đường Đường đang chu cái mỏ ra muốn hôn Tư Vân cái nữa thì bị Mạc Hàn vươn tay chộp lấy.
Bản thân lại bị xách lên 1 lần nữa khiến cho thằng bé tức tối, tay chân đạp loạn xạ giữa không trung.
- Bố làm cái gì thế... Thả Đường Đường ra... Thả ra...
- Gia sư đến rồi, mau vào phòng học đi.
- Đường Đường mới không cần học. Đường Đường vẫn còn nhỏ tuổi!
Nếu để người ngoài nghe được những lời này thù họ đương nhiên sẽ đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-nay-mac-gia-chu-lai-den/2669502/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.