Anh sắp đính hôn là chuyện vui mà? Làm sao tôi lại buồn được chứ?
Mạc Hàn nghe xong thì không nói gì thêm. Hắn cứ ôm Tư Vân như vậy.
Mà lúc này, Tư Vân chợt khẽ thở dài. Cô đưa tay chạm nhẹ lên mái tóc của Mạc Hàn, xoa nhẹ.
Bàn tay của Tư Vân rất ấm. Không hiểu sao Mạc Hàn lại không có chút phòng bị gì đối đối với cô cả.
- Đùa anh thôi. Thực ra tôi buồn lắm đấy. Tôi còn chưa khiến anh thích tôi mà anh lại đính hôn rồi. Thực sự tôi tiếc nẫu cả ruột.
Thì đây cũng là những gì mà Tư Vân muốn nói với Mạc Hàn. Cô thật sự không muốn hắn đính hôn một chút nào cả. Giờ cô còn chưa rời khỏi đây được, nếu như hắn đính hôn, cái người phụ nữ kia chắc gì có thể chứa chấp cô được?
Trong khi cô đang suy nghĩ, thì đột nhiên Mạc Hàn trầm giọng nói.
- Không, tôi thích cô rồi.
- Hả?
- Tôi cũng không hiểu sao bản thân lại đi thích cô nữa...
Lúc này, Tư Vân nhìn vào ánh mắt của Mạc Hàn. Hắn cũng nhìn cô. Trong căn phòng yên tĩnh chỉ nghe thấy tiếng hô hấp của hai người.
Một khung cảnh cực kỳ ám muội.
Thấy ánh mắt của Mạc Hàn đang nhìn chằm mình.
Tư Vân chợt di chuyển tầm nhìn xuống bờ môi mỏng của hắn. Cô luôn thắc mắc nếu hôn cái người đàn ông này sẽ ra sao...
Chẳng hiểu thế nào, Tư Vân cũng không biết bản thân đang làm gì nữa. Cô cúi xuống, chạm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-nay-mac-gia-chu-lai-den/2669465/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.