Những ngày tháng ở trong biệt thự bình yên đến lạ.
Mỗi ngày Tư Vân không ăn thì ngủ, lúc buồn chán thì ngồi ở phòng khách xem tivi.
Tư Vân từ 1 người suốt ngày phải nhìn mặt người khác mà sống, bây giờ cô thản nhiên tung hoành trong biệt thự như 1 bà hoàng.
Cần gì thì chỉ cần gọi 1 tiếng là sẽ có người đem đồ đến tận nơi cho cô.
Cuộc sống như vậy cực kỳ thoải mái.
Tư Vân là 1 người cực kỳ nghĩ cho bản thân. Cô không muốn bản thân phải chịu khổ không đáng.
Dù gì thì cô muốn bất cứ thứ gì, Mạc Hàn đều đáp ứng cho cô đủ cả. Vậy nên cô cũng phải phải khách sáo mà hưởng thụ tất cả sự đãi ngộ tốt nhất.
Bụng của Tư Vân mỗi lúc 1 lớn hơn khiến cho cô đi lại cũng rất nặng nề.
Hôm nay, Tư Vân vừa tỉnh dậy, tính đi xuống phòng ăn dùng bữa.
Nhưng khi bước xuống cầu thang, Tư Vân chợt sững sờ khi thấy có một đám người đang hiện hiện ở đại sảnh rồi.
Tư Vân thấy tình hình không ổn, tính quay người bỏ chạy. Ai ngờ, đám áo đen kia lao đến nhanh như 1 cơn gió, tóm chặt lấy hai tay của cô ép về phía sau.
- Các người là ai? Tính làm gì?
Nhị trưởng lão chắp hai tay phía sau, ánh mắt như bắn ra tia lửa mà nhìn chằm vào chiếc bụng lớn của Tư Vân.
Mà Chu quản gia ở phía sau, bắt đầu kích thêm vài lời.
- Nhị trưởng lão, là cô ta.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-nay-mac-gia-chu-lai-den/2669444/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.