Mạc Hàn, hai tay còn lại ôm chặt lấy Tư Vân vào trong lòng.
Tư Vân bị hắn dọa cho sợ, muốn đẩy hắn ra nhưng mà không được.
Cô bị hôn đến nỗi mụ mị. Cho đến khi cả người như bị hút hết sức lực, hai tay dần buông thõng xuống, lúc này Mạc Hàn mới từ từ buông cô ra.
Nhìn vào ánh mắt ngơ ngác của Tư Vân, trái tim của Mạc Hàn như muốn thắt lại vậy.
Hắn biết cô không nhớ bất cứ chuyện gì cả. Ngay cả cái hành động hắn vừa làm với cô, nhất định cô sẽ cho là là vô lễ.
Hai tay của Mạc Hàn dần buông xuống.
Thấy bản thân đã được thả ra, Tư Vân nhanh chóng đứng dậy, lùi lại phía sau cảnh giác. Tay theo bản năng che miệng lại.
Mà Mạc Hàn bất giác thở dài, hắn nói với cô.
- Xin lỗi, vừa nãy tôi…
- Tôi hiểu mà. Chắc anh lại nhầm lẫn tôi với mẹ của Đường Đường đúng không?
Thật ra Mạc Hàn muốn nói cho Tư Vân biết mẹ của Đường Đường chính là cô. Nhưng đến cuối cùng hắn không mở lời được đành im lặng.
Thật ra Tư Vân có chút giận thật. Nhưng lại nhìn thấy bộ dạng kia của Mạc Hàn, cô lại không giận cho nổi. Nhìn cái hành động bộc phát vừa rồi, cô biết Mạc Hàn nhất định rất yêu mẹ của Đường Đường. Nhưng không biết cô ấy vì sao lại bỏ đi…
- Ông chủ, anh đói chưa?
- Cô đói à?
Tư Vân tính lắc đầu, nhưng bụng của cô lại phản chủ, đột nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-nay-mac-gia-chu-lai-den/2669418/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.