Lâm Bách Tuế ngồi bật dậy ngơ ngác nhìn cô, từ khi anh quen biết Tống Ngọc Thư cô luôn là cô gái dịu dàng, hiểu chuyện, nhu mì, yêu anh tới hèn mọn đến tới thương nhưng giờ đây lại mạnh miệng đe dọa, uy hiếp anh. Mi tâm của Lâm Bách Tuế giật giật, có lẽ anh chưa bao giờ nghĩ đến có một ngày Tống Ngọc Thư sẽ đối đầu với anh.
“ Cô đây là muốn kéo theo tôi chết cùng? “
“ Em không phải ý đó, em không dám chết cùng anh đâu,...Lâm Bách Tuế anh không để em đi cũng được vậy thì cưới em cho em danh phận đi “
Lâm Bách Tuế không hề tỏ ra ngạc nhiên với điều kiện này của cô, dù sao trong mắt anh cô cũng là con người vì tiện vì địa vị mà cái gì cũng dám làm cái gì cũng muốn có, anh lạn nhạt đáp lại: “ Cô sẽ không bao giờ có được vị trí đó “
Câu trả lời đúng như dự đoán của Tống Ngọc Thư, cô biết rõ anh sẽ trả lời như vậy cũng biết rõ bản thân đã trèo cao, biết rằng vị trí này sẽ không bao giờ dành cho mình chỉ là muốn một lần nữa nuôi hy vọng mà thôi.
“ Vậy chúng ta kết thúc được rồi,... Bách Tuế để em rời đi, được không? “
Anh nhìn cô im lặng một lúc lâu muốn nói gì đó nhưng lời lại bị nghẹt trong cổ họng không tài nào phát ra được, anh không biết vì sao nhìn cô chật vật như vậy lại có cảm giác nhói lòng, anh tức giận với chính mình rời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-nay-hay-yeu-em/2878207/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.