Lâm Bách Tuế đặt cô ngồi trong vòng tay mình, nhìn cô nước mắt ngắn nước mắt dài mà nhói đau, anh càng lau thì cô lại càng khóc cả hai nhìn nhau không ai nói với ai câu gì, Tống Ngọc Thư lại thơ thơ thẫn thẫn mấy ngón tay cô nghịch ngợm trên làn da nâu nâu của anh, tuy là đàn ông nhưng làn da này mịn màng không thua gì cô, Tống Ngọc Thư đắm đuối nhìn anh rồi bất ngờ hôn lên bờ môi khô khô làm Lâm Bách Tuế chùn đi một nhịp, anh nhìn cô khóe miệng khẽ nhếch lên, môi chầm chậm run.
“ Bách Tuế, đêm nay hãy yêu em,...chỉ một đêm nay thôi, có được không? “
Tống Ngọc Thư với ánh mắt mong chờ nhìn người đàn ông mà cô mong ngóng ngày đêm bây giờ cô đã nhìn ra anh chính là Lâm Bách Tuế, người mà cô yêu rất yêu, cô thật sự mong chờ khoảng khắc này từ lâu chính là có thể được đối diện thật gần với anh như thế này, cô không muốn thời gian này trôi qua cô muốn nó cứ dừng mãi ở lúc này thì thật tốt, để anh chỉ có thể bên cạnh cô mãi.
Lâm Bách Tuế không nói gì chỉ giáng xuống cô một nụ hôn thật sâu, nụ hôn mạnh mẽ mọi sự chờ đợi, nhớ nhung của anh dành cho cô đều được truất ra hết rồi, anh muốn yêu cô, muốn lập tức yêu cô.
Đây cũng là thời khắc anh ngóng chờ bao năm qua, anh nhớ rất nhớ gương mặt này, hơi thở này, mùi hương này, sự ngọt ngào này cùng hình ảnh cô móng muốn anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-nay-hay-yeu-em/2878156/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.