Làm sao anh ta có được số điện thoại của mình?
Ý nghĩ đó vừa xuất hiện, Trì Niệm liền cảm thấy ớn lạnh sống lưng. Trán cậu toát mồ hôi lạnh, cậu nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại một lúc lâu, sau khi xác nhận là Chu Hằng Văn, Trì Niệm liền đập mạnh điện thoại xuống quầy bar.
Tiếng "cạch" vang lên, Hề Sơn nhìn sang: "Không sao chứ?"
Trì Niệm muốn trấn an anh - chuyện này Hề Sơn không tiện xen vào, cũng không cần phải lo lắng - nhưng cậu vừa mở miệng, cổ họng như bị nghẹn lại, không nói nên lời. Cậu đã bị ám ảnh bởi Chu Hằng Văn, cho dù trong lòng đã chuẩn bị tâm lý kỹ càng đến đâu, nhưng khi nghĩ đến cái tên này, cậu vẫn theo bản năng cảm thấy hoảng sợ, sau đó là buồn nôn.
Vừa nhận ra điều đó, dạ dày Trì Niệm liền cuộn lên, cậu cúi người, nôn khan.
Phản ứng của cậu quá bất thường, Hề Sơn hỏi "Sao vậy?", có lẽ nhận ra Trì Niệm không thể trả lời ngay lập tức, anh liền đi vào quầy bar, rót một ly nước ấm, tay phải xoa lưng Trì Niệm.
“Em có thể tự uống được không?" Hề Sơn đưa ly nước đến bên miệng Trì Niệm.
Không nôn ra được gì, Trì Niệm mặt mày tái nhợt, uống một ngụm nước, hơi ấm từ bàn tay đặt trên lưng cậu kéo cậu trở về thực tại. Cầm ly nước trên tay, khi ngồi xuống ghế, ngón tay cậu vẫn còn run rẩy, nước trong ly sóng sánh, Trì Niệm liếc nhìn chiếc điện thoại bị ném trên quầy bar, suýt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-nay-em-o-duc-linh-cap/3747203/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.