Chu Hằng Văn vậy mà lại liên lạc với cậu sau khi chặn cậu.
Hoang đường, nực cười, thậm chí là bất lực... vô số cảm xúc ập đến, bao trùm lấy cậu.
Trì Niệm đứng trên ban công, nhận thức này khiến cậu bỗng nhiên choáng váng, chân hơi run, cậu phải vịn vào lan can mới đứng vững. Gió đêm luồn lách qua những tòa nhà cao tầng, một lúc sau, cậu mới lấy lại được sức lực.
"Là giả, anh ta đã không thể kiểm soát, thao túng mình nữa..." Trì Niệm âm thầm an ủi bản thân.
So với người không biết trốn ở đâu, Hề Sơn ở bên ngoài, chỉ cách vài mét, cậu có thể tìm thấy anh ấy.
Đừng sợ.
Cúi người nhặt điện thoại lên, mở lại giao diện lúc nãy, Trì Niệm hoa mắt, như thể sắp bị hạ đường huyết. Nhưng cậu biết rõ đó chỉ là tác dụng tâm lý, cậu hít một hơi thật sâu, vẫn giữ nguyên tư thế ngồi xổm, kiểm tra lại tài khoản WeChat vừa gửi lời mời kết bạn - ngày sinh, tên viết tắt, xác nhận là Chu Hằng Văn.
Nhờ có tấm thảm, điện thoại không bị vỡ, thậm chí còn không phát ra tiếng động. Trì Niệm nhìn chằm chằm vào dòng chữ đó, mắt đỏ hoe, suy nghĩ rất nhiều, cuối cùng vẫn ấn nút "Từ chối".
Nghĩ lại, từ chối vẫn chưa đủ, cậu nên chặn anh ta.
Trì Niệm che mắt, ngồi xổm xuống, cảm thấy đầu hơi đau.
Cho dù không tô hồng bằng bất kỳ filter hồi ức nào, Trì Niệm cũng phải thừa nhận rằng họ đã từng có những khoảnh khắc đẹp. Lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-nay-em-o-duc-linh-cap/3747201/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.