Tôi giở chiếc ví ra xem, chiếc ví nhỏ ngoài ít tiền lẻ và thẻ ngân hàng ra, thì chẳng còn gì cả. Tôi thấy có gì đó không đúng, lẽ nào là ban nãy tôi đoán sai? Rõ ràng là cô ta có căng thẳng mà.
Hơn nữa lúc tôi giở chiếc ví ra, cô ta còn nhìn chằm chằm vào cái ví, như sợ tôi sẽ phát hiện ra điều gì đó. Tôi cẩn thận giở kỹ lại lần nữa, thì phát hiện ra bên trong lớp da của chiếc ví hình như có giấu thứ gì đó. Tôi lập tức lấy con dao nhỏ của bố tôi rạch chiếc ví ra, quả nhiên trong đó có một tấm hình nhỏ.
Tôi nhìn Dương Thấm Nguyệt, mặt cô ta lúc này rất khó coi, cứ như bị người ta nắm đằng chuôi vậy. Tôi cười đắc ý, rồi cúi xuống nhìn tấm ảnh, chỉ có điều, khi nhìn thấy người trong ảnh, nụ cười của tôi bỗng vụt tắt.
Người trong tấm ảnh đó, là một người tôi rất ít tiếp xúc, nhưng lại rất quen, đến nỗi khi nhìn thấy ông ta, tôi còn nghi ngờ bản thân có khi nào nhìn nhầm hay không.
Tôi nhìn kỹ lại lần nữa, sau khi xác nhận đúng là ông ta, thì lòng tôi chùng hẳn xuống. Ông ta… chính là bố của Tô Nhược Thủy, Tô Sĩ Hạo.
Tại sao Dương Thấm Nguyệt lại để ảnh Tô Sĩ Hạo? Hơn nữa còn là ảnh Tô Sĩ Hạo đang nằm tắm nắng, đằng sau lưng ông ta là một căn biệt thự, đây rõ ràng là ảnh lúc ông ta đi nghỉ dưỡng. Sao Dương Thấm Nguyệt lại có bức ảnh này?
Rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-nay-co-kich-hay/2664668/chuong-577.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.