Tất cả mọi người không tỏ ra bất mãn nữa, tôi lạnh lùng nhìn họ, biết họ không dám tiếp tục làm bừa, tôi gật đầu hài lòng. Đá người dưới chân một phát, nói với người bên cạnh tên này: “Hai người các cậu xử lý xác của Tiểu Quỷ đi”.
Hai người lập tức ngồi dậy đi đến chỗ cái xác, tôi chỉ vào một người trông vừa mắt hơn: “Cậu nói cho tôi biết điều kiện sống của chúng ta. Ví dụ như chúng ta giải quyết vấn đề ăn ở thế nào”.
Người này thành thật giới thiệu cho tôi ngay. Thì ra bề ngoài của nhà máy này là xưởng sản xuất đồ chơi, trong phòng cách đó không xa là ‘phân xưởng làm việc’, trên lầu là nơi ở, tổng cộng có hai mươi cái giường. Hai mươi giường ngủ này là của nhóm cao thủ, cũng là nơi sinh hoạt của nhóm nhỏ do Trương Toàn lãnh đạo, còn hai mươi mấy người anh Phát dẫn theo thì ở căn nhà gỗ đơn sơ được xây ở phía sau nhà máy.Về phần cơm nước, mỗi ngày họ thay phiên nhau ra quán mua, tiền được lấy từ phí sinh hoạt chung. Mỗi lần chạy xong một chuyến hàng, họ sẽ giữ lại một phần tiền, làm tiền chung của mọi người nên gọi là phí sinh hoạt chung.
Lúc không có nhiệm vụ, mọi người làm vài món đồ chơi bán lấy tiền, như vậy nhà máy mới không bị cảnh sát nghi ngờ. Ai muốn đi chơi, chơi cái gì thì tự do, nhưng phải báo cáo.
Không thể không nói, chế độ quản lý của nhóm người này nghe qua cũng rất ra trò. Cuối cùng tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-nay-co-kich-hay/2664616/chuong-551.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.