Trong lúc Tô Nhược Thủy đi vào nhà vệ sinh, chính mắt tôi nhìn thấy Trần Danh giả đổ một thứ gì đó vào ly rượu của cô ấy. Tôi nghĩ chắc chắn đó là thuốc kí©ɧ ɖụ©.
Tôi hít một hơi thật sâu, đi vào nhà vệ sinh theo một hướng khác. Lúc lướt qua nhà vệ sinh nữ, tôi nhìn thấy Tô Nhược Thủy đang cố gắng lau vết bẩn trên áo. Tôi đi qua cô ấy, chặn cổ họng mình giả giọng nhẹ nhàng, hỏi: "Tô Nhược Thủy, là cô sao?"
Tay Tô Nhược Thủy khẽ run, vội trả lời rằng tôi nhận nhầm người rồi. Tôi đáp: "Đừng lo lắng, tôi tới đây để nói với cô một chuyện, nếu cô không muốn đêm nay bị kẻ khác làm nhục thì hãy mở điện thoại của mình ra, trong phần ghi âm có một đoạn ghi âm, nghe nó rồi cô sẽ biết gã đàn ông ngồi đối diện cô là một kẻ lòng lang dạ sói đến mức nào.
Nói xong, tôi liền bước vào nhà vệ sinh nam, nấp sau góc tường nhìn trộm Tô Nhược Thủy. Sau khi nghe lời tôi nói, cô ấy ngẩn người đứng im, sau đó lấy điện thoại ra tìm đoạn ghi âm kia. Đoạn ghi âm đó chính là những lời tôi và Bào Văn nói với nhau ở căn phòng trong khách sạn. Bởi vì máy nghe lén của tôi và điện thoại của Tô Nhược Thủy kết nối với nhau, cho nên đoạn ghi âm đó mới được đồng bộ trong điện thoại của cô ấy.
Tô Nhược Thủy im lặng nghe hết đoạn ghi âm trong điện thoại, chiếc điện thoại trong tay suýt rơi xuống đất. Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-nay-co-kich-hay/2664455/chuong-472.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.