Chị Hoa nói chúc chúng tôi hợp tác vui vẻ, tôi biết chị ta nói vậy là muốn lấy lòng tôi, ý nói với tôi rằng sẽ giúp tôi leo lên vị trí của Dương Đông.
Tôi cầm ly rượu lên, cụng ly với chị ta, nói: "Chúc chúng ta hợp tác vui vẻ".
Lúc này, đồ ăn cũng được bưng lên. Ngay khi nhân viên phục vụ đặt đĩa thức ăn lên bàn thì ở phía xa có một tiếng nổ lớn. Tay chị Hoa bỗng run rẩy làm đổ cả ly rượu vang ra bàn. Nhân viên phục vụ kia cũng vô cùng hoảng sợ, tất cả mọi người trong quán cà phê đều kinh ngạc dồn lại phía cửa sổ nhìn vào làn khói cuồn cuộn đang bốc lên ở phía xa, bàn tán rôm rả.
Tôi lấy ra một tờ giấy, đứng dậy khom người lau tay cho chị Hoa, chị ta nhìn tôi với vẻ hơi sợ hãi, có lẽ sợ tôi chê cười phản ứng thái quá của chị ta. Đến khi biết tôi không tức giận, chị Hoa mới thở phào nhẹ nhõm. Tôi hờ hững nói: "Bên ngoài có việc gì thế nhỉ? Không phải ở đó phát nổ đấy chứ?"
Nhân viên phục vụ tiếp lời tôi: "Đúng vậy ạ, mọi chuyện diễn ra đột ngột quá, không biết là có việc gì, có người bị thương hay không".
Người phục vụ nói xong rồi rời khỏi chỗ chúng tôi. Chị Hoa hít một hơi thật sâu rồi nhận lấy tờ giấy tôi đưa, nói: "Cảm ơn cậu".
Tôi bình thản nói: "Không sao".
Chị Hoa cười, nói: "Cậu cũng đừng cười tôi, cả đời tôi dù cũng đã từng chứng kiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-nay-co-kich-hay/2664423/chuong-457.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.