Thế nhưng Tô Tú Tú nói cô ấy có cách để tôi ở lại Đông Bắc, nghe được vậy trong lòng tôi thấy rất vui nhưng bên ngoài lại giả vờ tò mò hỏi: "Em có cách gì?"
Tô Tú Tú cắn môi, có chút do dự nói: "Anh đi tắm trước đi đã, em phải suy nghĩ cẩn thận mới được".
Tôi nhíu mày nói: "Anh cũng không nhất định phải ở lại Đông Bắc, nếu như cách đó gây nguy hiểm cho em, hoặc là cần em phải hi sinh gì đó, thì em đừng nói nữa, anh không muốn làm như vậy, anh là một người đàn ông, không cần một người phụ nữ phải hi sinh vì mình".
Tôi luôn muốn nói câu này, nhưng đối mặt với hai người phụ nữ mạnh mẽ quật cường như Đoàn Thanh Hồ và Tống Giai Âm, tôi ngay đến cơ hội để mở miệng cũng không có, tuyệt nhiên không thể ngờ, có một ngày tôi lại nói những lời này với một người phụ nữ đã định trước là sẽ không dây dưa nhiều với tôi.
Tô Tú Tú nghe vậy thì cười ngọt ngào, gật đầu.
Tôi đi tắm, lúc đi ra thấy Tô Tú Tú vẫn đang ngồi ngây người ở ghế sofa trước cửa sổ, tôi cười nói: "Đang nghĩ gì thế? Không phải bảo em đi ngủ rồi sao? Không buồn ngủ à?"
Tô Tú Tú lắc đầu nói: "Không phải không buồn ngủ, mà là không dám ngủ, sợ bị Dương Đông tìm thấy".
Tôi nhíu mày, hỏi: "Dương Đông có năng lực vậy sao? Nhanh như vậy đã có thể tìm thấy sao?"
Tô Tú Tú gật đầu, muốn nói lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-nay-co-kich-hay/2664412/chuong-451.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.