Khi tôi quay về ký túc xá, mấy người nhóm Báo Săn đều đã ngủ cả. Tôi trở lại giường của mình, lấy chiếc đồng hồ Bào Văn đưa cho từ trong túi ra rồi đeo lên cổ tay, sau đó giấu đồng hồ của Trương Nhất Sơn đi.
Con người là một loài động vật kỳ lạ, trước khi hạ quyết tâm thì luôn do dự chần chừ, nhưng một khi đã quyết rồi thì sẽ cố chấp đến cùng.
Nhìn đồng hồ trên tay mình, tôi khẽ thở dài, rồi cũng ngủ mất.
Kỳ khảo hạch chia thành ba ngày, hai ngày nữa mới đến lượt của bốn tiểu đội chúng tôi. Đám người Trương Nhất Sơn thì là ngày mai, ngày mốt là lính trung cấp, cũng chính là thời gian kiểm tra của nhóm Dương Dương. Ba ngày sau, những người thuận lợi lọt vào top 5 của kỳ khảo hạch sẽ được triệu tập đến kiểm tra cùng nhau. Mạnh được yếu thua, căn cứ theo bảng xếp hạng thành tích mà quyết định bạn giữ nguyên vị trí cũ hay được thăng cấp.
Tôi không hề lo lắng chút nào về trận đấu của đám Trương Nhất Sơn, cũng chẳng đi xem, mà đến thẳng sau núi để tập luyện. Tối đến, tôi nghe nói toàn bộ ba người Trương Nhất Sơn đều đã lọt vào danh sách xét duyệt. Biểu hiện của ba người có thể nói đã vả mạnh vào mặt những kẻ thể hiện thái độ bất mãn với bọn họ. Từ nay về sau, chắc sẽ không còn ai khinh thường họ nữa.
Ngày thứ ba, mới sáng sớm, ký túc xá của chúng tôi đã hành trang sẵn sàng, chuẩn bị xuất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-nay-co-kich-hay/2664383/chuong-435.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.