Khi tôi nói dứt lời với Giai Âm, mặt cô ấy ửng hồng, liếc tôi cười thẹn thùng. Đôi mắt trong như mặt nước hồ thu của cô ấy như chất chứa những yêu thương không nói thành lời. Chỉ cần nhìn vào đôi mắt đó đã đủ khiến tôi cảm thấy tất cả nỗ lực của mình trong thời gian qua hoàn toàn xứng đáng, bởi tôi đã không làm cô ấy thất vọng.
Lúc đó, Tô Quảng Hạ đã quay trở lại từ chỗ bia bắn. Anh ấy nhìn tôi gật gật đầu rồi vỗ vai tôi, cười ha ha, nói: "Không tệ! Trong trạng thái vô cùng mệt mỏi mà kỹ năng bắn súng vẫn tốt như vậy, chẳng trách đại đội trưởng Lý đề xuất cậu với tôi. Quả thực là một mầm non tương lai đầy tiềm năng!"
Đại đội trưởng Lý đó chính là đại đội trưởng của chúng tôi. Tôi cảm động nhìn về phía ông ấy, tỏ ý cảm ơn. Ông ấy vô cùng tự hào hất cằm lên, nói: "Tên ngốc kia, cậu cho rằng kỹ năng diễn xuất vụng về của cậu có thể qua mắt được những người lính đặc chủng dày dạn kinh nghiệm, lừa được Hỏa Nhãn Kim Tinh của tôi sao? Tôi sớm đã biết cậu có điều gì đó còn đang che giấu rồi".
Nghe vậy, tôi ngại ngùng cười, còn những người lính đặc chủng bình thường khác thì xôn xao bàn tán, đặc biệt là lúc Tô Quảng Hạ khen ngợi tài bắn súng của tôi. Lúc này, không ai dám dị nghị gì về tôi nữa, ai nấy đều nhìn tôi bằng ánh mắt ngưỡng mộ.
Lúc đó, Giai Âm nháy mắt với tôi, tôi ngay lập tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-nay-co-kich-hay/2664365/chuong-428.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.