Tạm biệt. Người con gái tôi yêu.
Cho dù em rất thích mái tóc dài mềm mại của chị, thích đôi mắt u buồn của chị, cho dù em mong chị nhìn tôi thêm một lần nữa, mong chị nũng nịu trong lòng em.
Nhưng em không thể không đi về nơi xa, hướng đến một ngày mai không có chị.
......
Tôi xách túi lên, quay người nhanh chóng rời khỏi công viên, sau đó gọi điện thoại cho Dương Viễn Hàng, bảo hắn ta mang đến cho tôi một bộ quần áo, hắn ta thấy bộ dạng này của tôi có chút kinh ngạc hỏi tôi bị làm sao? Thấy tôi không nói gì, hắn cũng không hỏi thêm nữa.
Thay quần áo xong, tôi nói với Dương Viễn Hàng: "Thế lực ngầm của Hàng Châu sắp được thanh tẩy lại từ đầu rồi, trùm sò doanh nghiệp ở Hàng Châu cũng sẽ được Thẩm Nặc Ngôn thay thế, anh về nói với bố mình, nếu như tên Ông Thanh kia có liên hệ với ông ấy, bảo bố anh lúc nào cũng có thể liên lạc với tôi, tôi sẽ giúp bố anh loại bỏ Ông Thanh, thậm chí có thể giúp ông ta lên được vị trí chủ tịch của Hàng Châu, đồng thời cũng có thể bảo đảm không còn ai có thể lấy tính mạng của cả gia đình anh ra để uy hϊếp ông ta nữa, nhưng trước tiên ông ta phải ngoan ngoãn nghe lời đã".
Dương Viễn Hàng gật đầu nói: "Tôi biết rồi".
Tôi nhíu mày, cảm thấy thái độ của hắn có chút kỳ lạ, hỏi: "Anh không sợ tôi lừa các anh sao?"
Dương Viễn Hàng có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-nay-co-kich-hay/2664310/chuong-401.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.