Lý Vĩnh Cương nói khả năng bắn súng chuẩn xác và mạnh mẽ của tôi có thể ngang hàng như anh Tô của cậu ta, tôi liền nghĩ anh Tô có phải chính là Tô Quảng Hạ hay không, dù sao Tô Quảng Hạ hôm nay cũng tới đây, khả năng anh ấy đến một mình không cao, rất có thể anh ấy sẽ dẫn theo một tiểu đội tới, vậy thì mấy người này có thể chính là thành viên trong tiểu đội đó, mục đích bọn họ tới đây chắc chắn là để khảo sát trước tình hình.
Chỉ là nếu chuyện đúng như tôi đoán, thì bọn họ chẳng phải là đã để lộ hành tung rồi sao? Vương Tuấn không thể nào không biết bọn họ? Tôi cảm thấy có vô số câu hỏi đang đấu tranh trong đầu mình, nhưng bây giờ không phải là lúc nghĩ những chuyện này, nhiệm vụ chủ yếu hiện tại là chiến thắng cuộc thi, sau đó đuổi theo Vương Tuấn, xem xem ông ta chết như thế nào. Cho dù không thể tận tay gϊếŧ ông ta, tôi cũng muốn tận mắt chứng kiến ông ta chết.
Đương nhiên, tôi vẫn còn chút tâm tư, đó là muốn gặp Tô Quảng Hạ, mặc dù chỉ ở cùng với Tô Quảng Hạ mấy tháng, nhưng trong mắt tôi, anh ấy đã là người anh em tốt vào sinh ra tử của tôi rồi, tôi vẫn luôn rất nhớ anh ấy, cho nên muốn gặp anh ấy, cho dù đứng từ xa nhìn người anh em này của tôi thôi cũng được.
Thu lại tâm tư, tôi vác súng lên, nhìn qua kính ngắm bắn tìm kiếm xung quanh, bốn bề đều là cỏ và cây lớn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-nay-co-kich-hay/2664264/chuong-379.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.