Tống Giai Âm thanh toán xong, thật sự trông rất giống người vợ sắp cưới dịu dàng ân cần giúp tôi xách túi lớn túi nhỏ, nhìn tôi nói: "Đúng vậy, tôi cũng thấy hai chúng tôi rất xứng đôi."
Nói xong, cô ấy quay sang nháy mắt với tôi, lộ ra một nụ cười yêu nghiệt, nói: "Ông xã, chúng ta đi thôi."
Một tiếng "ông xã", khiến cho trái tim tôi run lên, nhìn khuôn mặt xinh đẹp của cô ấy, lòng tôi có hơi thỏa mãn.
Tống Giai Âm nhân lúc tôi đang ngây người, kéo tôi ra khỏi Kim Ưng. Vừa đi khỏi, cô ấy lập tức buông cánh tay tôi ra, mùi hương nhàn nhạt trên người cô ấy, xúc cảm nhẵn nhụi khi tiếp xúc da thịt khi nãy nháy mắt đã biến mất hết, tôi giống như người mơ chợt bừng tỉnh lại, gãi gãi đầu, nói: "Thật muốn ở lại Kim Ưng thêm một chút nữa."
Tống Giai Âm nở nụ cười, cô ấy nhìn tôi nói: "Vì sao? Vì muốn làm ‘chồng sắp cưới’ của tôi lâu thêm một chút nữa? Hay là vì muốn nghe tôi gọi thêm một tiếng ‘ông xã’?"
Tôi cười "ha ha" ngây ngô, nói đều đúng, cô ấy cũng cười, nói: "Nhưng mà giả chính là giả, cho dù có được thêm một chút thời gian thì cũng có ý nghĩa gì chứ?"
Trong lòng tôi đột nhiên cảm thấy hụt hẫng, đương nhiên tôi biết vừa rồi Tống Giai Âm chỉ là vì sĩ diện của tôi nên mới vứt ra một lời nói dối thiện chí, là tôi tự lừa gạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-nay-co-kich-hay/2664165/chuong-331.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.