Chương trước
Chương sau
Tôi đáp: “Anh ấy nói, ‘anh em của tao không phải ai cũng có thể bắt nạt.’ Lúc ấy tôi cảm thấy bản thân thật may mắn. Một người bên cạnh đều là kẻ thù như tôi lại có anh Đậu đối xử với tôi tốt như thế. Kê gia, ông nói xem tôi may mắn biết bao. Bây giờ có rất nhiều người muốn hại tôi, nếu anh Đậu thật sự giúp tôi, chẳng phải cơ hội thắng của tôi càng lớn sao? Cho nên tôi âm thầm thề nhất định phải kết bạn được với anh Đậu.”



Kê gia lạnh lùng nói: “Nó coi cậu như anh em, cậu lại muốn lợi dụng nó, kéo nó xuống nước, đúng là không biết xấu hổ.”





Nhìn thấy Kê gia tức giận, trái tim tôi đập liên hồi, nhưng đây chính là điều mà tôi muốn. Cố áp chế sợ hãi trong lòng, tôi nói: “Đúng vậy, tôi nịnh nọt anh ấy như thế, Kê gia, ông nói tôi muốn lợi dụng anh ấy, sao còn phải hãm hại anh ấy. Hơn nữa, sau lưng anh ấy còn có ông chống đỡ, sao tôi dám làm bừa.”





Nghe thấy những lời này, Kê gia hơi sửng sốt, ánh mắt nhìn tôi có chút thay đổi. Đúng lúc này, em gái anh Đậu liền đi qua ôm lấy cánh tay Kê gia, thở hổn hển nói: “Cha nuôi, cha đừng nghe hắn nói lời ngon ngọt. Tối qua hắn suýt chút nữa bị anh con đánh chết, muốn trả thù anh ấy cũng bình thường, hơn nữa ai mà ngờ được là do hắn làm?”



Đang nói, cô ấy bỗng nhiên bật khóc nói chỉ cần nghĩ đến anh Đậu bây giờ vẫn đang nằm trên giường bệnh thì khó chịu đến mất ăn mất ngủ.



Xem ra Kê gia rất yêu thương cô ấy, vỗ nhẹ lưng cô ấy ôn nhu nói: “Tiểu Huyên đừng khóc, cha nuôi nhất định sẽ làm chủ cho con.”



Em gái anh Đậu cũng chính là Dương Tiểu Huyên nói: “Đều tại con, nếu không phải hắn đối với con nảy sinh ý xấu, anh trai muốn giúp con đòi lại công bằng sẽ không gặp phải chuyện này.”



Trong lòng tôi thầm kêu không ổn, Kê gia đột nhiên biến sắc quát lên: “Con nói cái gì, hắn muốn động đến con.”



Có lẽ Dương Tiểu Huyên không ngờ Kê gia đột nhiên lại tức giận như vậy, lập tức ngẩn người sau đó cắn răng thừa nhận. Cô ấy còn nói cuối cùng tôi được người khác cứu đi, sau đó lại vu oan cho cô ấy, khiến anh Đậu không tin cô ấy. Tối hôm đó cô ấy tức giận không thèm để ý đến anh ấy.



Nói tới đây, cô ấy lau nước mắt tủi thân khóc, tôi vội nói: “Không phải, là cô cùng với Hùng Tử bày kế hãm hại tôi, còn lừa gạt anh Đậu.”



Dương Tiểu Huyên không thèm nhìn tôi, chỉ uất ức nói: “Cha nuôi, anh trai từ nhỏ đến lớn yêu thương con như thế, con còn có thể lừa anh ấy sao?”



Tôi còn muốn giải thích, Kê gia lạnh lùng cắt ngang: “Câm miệng!”



Lúc đó, ánh mắt của Kê gia nhìn tôi còn lạnh hơn lúc đầu tôi vừa mới bị đưa vào. Tôi nhìn Dương Tiểu Huyên, đột nhiên hiểu ra, cô ấy ỷ vào sự yêu thương, tin tưởng của Kê gia đối với cô ấy. Do đó tôi trăm phương ngàn kế nghĩ cách để giải oan cũng hoàn toàn vô dụng.



Kê gia phẫn nộ nói: “Tôi suýt chút nữa cũng bị cậu lừa. Dám làm hại Tiểu Huyên, còn làm Tiểu Siêu bị thương. Xong chuyện còn dám ba hoa ngụy biện. Nhóc con, tôi cũng bội phục dũng khí của cậu.” Ông ta nói tiếp: “Người đâu, mang lu lên đây.”



Không khí trong phòng như đông cứng lại, tôi còn muốn giải thích, Dương Liễu đã lao qua đấm một quyền lên mặt tôi. Đầu óc tôi nhất thời choáng váng, nói không lên lời.



Rất nhanh liền có mấy người khiêng một cái lu tới, dù không biết họ muốn làm gì nhưng trực giác mách bảo tôi không phải chuyện gì tốt, chắc chắn là Kê gia muốn tra tấn tôi.



Tôi hoảng sợ, lòng bàn tay đều là mồ hôi, muốn mở miệng nói chuyện nhưng Kê gia hoàn toàn không để ý đến tôi. Nhìn dáng vẻ ấy là thật sự muốn tôi phải chết. Sao ông ta bỗng trở nên táo bạo như vậy? Tôi vừa sợ vừa hận, muốn giãy giụa mà vô ích.





Có người nói đốt lửa rồi, Kê gia gật đầu ra hiệu mấy người đó ném tôi vào chiếc lu, tôi vùng vẫy không muốn, cuối cùng bị bọn chúng trói lại ném vào trong.







Bên trong trống rỗng, tôi bị ném vào chỉ có đầu là thò ra bên ngoài. Một người đi lên bịt miệng tôi lại, sau đó tôi thấy vài người khiêng siêu nước tới, bên trên còn bốc hơi nghi ngút, tôi liền biết bên trong nhất định là nước sôi. Mấy người đó càng đến gần, tôi càng sợ hãi.







Lúc này Kê gia nói: “Nước sôi này dùng để giội lên người cậu đó. Giội lên bộ phận sinh dục của cậu trước, sau đó từ từ tưới lên người cậu cho đến khi cái lu đầy nước mới thôi. Lúc đấy nếu cậu còn sống, tôi sẽ tha cho cậu một mạng.”

















Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.