Anh Đậu nói xong thì xông lên, chân phải đạp mạnh, khụy gối trái, tay phải nắm chặt giơ lên cao, tay trái mở ra. Cao Phong lập tức đưa tay ngăn chặn cú đá của anh ấy, lại bị anh ấy dùng tay trái tát lên mặt, trước ngực cũng bị tay phải đánh trúng một quyền, cả người lui về sau mấy bước.
Cao Phong thở hổn hển mắng: “Mẹ kiếp!”. Đàn em của hắn thấy tình thế không ổn lập tức cũng xông lên, đánh về phía anh Đậu. Tôi sợ anh Đậu chịu thiệt, nên nhặt cái chổi trên đất đánh về phía bọn chúng. Sau khi dẫn dụ tên đàn em rời đi, anh Đậu đánh nhau cùng với cao Phong một lúc. Cao Phong không làm được gì, ném lại một câu hung ác rồi bỏ chạy.
Tôi vội vàng nhào lên gõ cửa hô: “Chị Thủy, không sao rồi, chị mau mở cửa ra.”
Cửa vừa mở ra tôi đã thấy bóng dáng hoảng hốt lo sợ của Tô Nhược Thủy, trên mặt vẫn còn vương nước mắt. Cô ấy lao vào lòng tôi bật khóc: “Em trai nhỏ, chị rất sợ hãi, chị suýt nữa phải nhảy lầu rồi.”
Nhìn Tô Nhược Thủy bình thường dũng cảm như vậy, dáng vẻ lúc này lại mềm mại yếu ớt, tôi cảm thấy vô cùng đau lòng. Xoa xoa đầu cô ấy, tôi nói không sao, tôi ở đây, tôi trở về rồi, sẽ không để người khác bắt nạt cô ấy.
Tô Nhược Thủy lau nước mắt, vừa muốn nói chuyện với tôi, thì nhìn thấy anh Đậu, sắc mặt liền thay đổi, trực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-nay-co-kich-hay/2663797/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.