"Nhưng chỉ có tôi mới có thể vào trong những tấm gương đó. Nếu không có sự giúp đỡ của tôi, những đứa con gái đó chỉ có thể ở trong đó mãi mãi, mà hai người trong số họ đã chưa ăn cơm ba ngày rồi".
"Tôi đang nghĩ, họ có thể ở trong đó mãi mãi rồi lần lượt chết đói".
"Nói đi nói lại, thời gian tôi có siêu năng lực này không lâu, cũng không giết ai trong gương".
"Không biết những người này sau khi chết đi, thi thể có thối rữa, có sinh giòi bọ không nhỉ?"
"Nếu cơ thể của họ thối rữa, sẽ có một mùi nồng nặc bốc ra".
"Nếu đúng như vậy thì sẽ rất thú vị. Đến lúc đó, mùi hôi thối sẽ bốc lên nồng nặc trong nhà của hàng nghìn hộ gia đình".
Nhưng mà lúc này Lý Phong đã đi tới trước gương, anh đưa tay gõ hai lần trên gương.
Mặt gương này giống như một mặt nước tĩnh, gợn sóng lăn tăn, Lý Phong nói với Hứa Hạo Nhiên bên cạnh: "Nào, em vào đi".
“Anh rể, em thật sự có thể đi vào sao?”, Hứa Hạo Nhiên vẻ mặt rất kích động.
Bởi vì từ nãy đến giờ, cậu ta vẫn luôn tò mò thế giới trong chiếc gương này như thế nào, mọi người sẽ cảm thấy thế nào trong đó.
Giờ có cơ hội như vậy, Hứa Hạo Nhiên nắm tay Lý Liễu Nhi, đi vào gương ngay trước mặt mọi người.
Đầu tiên Hứa Hạo Nhiên đặt tay lên mặt gương, sau đó từ từ đẩy về phía trước, khi tay Hứa Hạo Nhiên từ từ biến mất trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-nay-co-kich-hay/2663699/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.