Thế nên rất ít người ngoài biết được những chuyện trong làng.
Mấy tin kia hầu như toàn là tin vịt.
Đứng dưới tấm biển ngay lối vào làng, Lý Đông Đông nói với giáo sư Edek.
"Giáo sư Edek, nếu không cần thiết thì tôi nghĩ mọi người không cần vào đây".
"Làng này lạ lắm, bình thường mọi người không ai muốn vào làng cả, dù là ban ngày hay ban đêm".
Trải qua một ngày đường xá xa xôi, quan hệ của Hứa Mộc Tình và Lý Đông Đông đã thân thiết hơn nhiều rồi.
Hứa Mộc Tình nói nhỏ với Lý Đông Đông: "Làng này có mấy thứ không sạch sẽ thật hả?"
Lý Đông Đông mím môi, khẽ lắc đầu.
Thấy Lý Đông Đông lắc đầu, Hứa Mộc Tình thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng Lý Đông Đông lại nói: "Em cũng không rõ nữa nhưng chỗ em ở mọi người đều truyền tai nhau thế".
Lý Đông Đông vừa nói thế, Hứa Hạo Nhiên đã ghé sát đầu lại.
Cười hì hì nói: "Hai người đang nói đến làng Song Ngư này à?"
"Hì hì hì, em cũng biết rất nhiều tin liên quan đến làng này đấy".
"Làng này lạ lắm, người trong làng đến tối sẽ không bước chân ra ngoài đâu".
"Không chỉ người già mà người trẻ cũng thế".
"Mà gian chính của nhà nào cũng đặt một cái quan tài".
"Cái quan tài này ban ngày đóng nắp nhưng cứ đến tối là nó sẽ tự động mở ra".
Hứa Hạo Nhiên vừa nói thế, Hứa Mộc Tình bỗng thấy sống lưng ớn lạnh.
Cho dù là ban ngày nhưng cô vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-nay-co-kich-hay/2663597/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.