25
Về sau tôi không có thời gian lên mạng đọc bình luận nữa.
Bởi vì sắp đến buổi biểu diễn mừng năm mới rồi, C vị có số phiếu bầu nội bộ cao nhất chính là tôi.
Để không phụ lòng mong đợi của mọi người, mỗi ngày tôi đều tập vũ đạo đến khuya.
Buổi biểu diễn mừng năm mới đó được tổ chức bởi Học viện cảnh sát và trường của chúng tôi.
Điệu nhảy mở màn của chúng tôi chính là điệu múa Đôn Hoàng, mặc váy dài cổ điển phiêu dật, tay cầm trống lục lạc.
Trên sân khấu, tôi thấy được Ngụy Trạch Thu đang ngồi bên dưới.
Múa xong tôi ngoái lại nhìn anh cười một tiếng.
Sau khi vào hậu trường tẩy trang xong, tôi nghe thấy Ngụy Trạch Thu đang tìm tôi ở ngoài hành lang hậu trường.
Tôi ngay lập tức chạy về phía anh ấy.
Đụng vào ngực anh, ôm lấy eo anh.
Anh khẽ đẩy tôi ra, cởi áo khoác khoác cho tôi.
Váy múa Đôn Hoàng còn chưa kịp thay.
"Em vừa biểu diễn thế nào? Có phần thưởng không?" Tôi kéo lấy cánh tay anh.
“Em muốn phần thưởng gì?”
“Em muốn anh gọi em là Doanh Doanh, anh không được gọi cả họ tên em ra nữa.” Tôi nhìn thẳng vào Ngụy Trạch Thu.
Anh gật đầu chịu thua.
Với một người đàn ông trưởng thành mà nói gọi tên thân mật như vậy vẫn có chút xấu hổ.
“Em thay trang phục trước đi, quần áo mỏng như vậy sẽ dễ cảm lạnh.”
Tôi không động đậy, chỉ nhìn anh ấy.
“Doanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-nay-ai-bay-len-giuong/2905849/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.