Nghe được yêu cầu của Lục Tề Phong, Lữ Duy Duy ngây ngẩn tại chỗ, cô khẽ nhếch miệng lên, không thể tin nhìn chằm chằm Lục Tề Phong, trong mắt mê ly của có một tia khác thường.
Lữ Duy Duy do dự khiến cho lòng tự ái của Lục Tề Phong lại bị đả kích.
Anh bỗng đứng lên đi về phía Lữ Duy Duy, nâng cằm của cô lên, ánh mắt thăm dò con ngươi mơ mơ màng màng của cô.
"Thế nào? Không muốn? Muốn thủ thân vì người đàn ông kia sao? Được, rất tốt, vậy chúng ta gặp nhau trên tòa án?"
Lục Tề Phong cúi người xuống lạnh lùng thở khẽ bên tai cô, nhưng hô hấp hơi nóng này giống như là bùa chú, trong nháy mắt khiến Lữ Duy Duy đắm chìm.
"Không...không được? Tề Phong, tôi. . . . . ."
"Anh cho em năm giây suy nghĩ?"
Thấy dáng vẻ Lữ Duy Duy không thể làm gì, trong lòng anh liền vui vẻ. Giờ phút này anh tin tưởng cô nhất định không có lựa chọn nào khác.
Vừa nghĩ tới có thể tiếp tục ôm cô vào trong ngực, thân thể anh căng thẳng một hồi, những năm gần đây, chưa từng có kích động mãnh liệt như thế, hận không thể phóng thích ngay một khắc này.
"Tề Phong, có thể đừng như thế được không? Tôi thật sự không thể không có Tư Tề, tôi. . . . . ."
Lữ Duy Duy nén nước mắt, lời nói cũng không có nói xong, sắc mặt Lục Tề Phong trầm xuống, lạnh nhạt liếc cô một cái, buông cô ra bỗng chốc xoay người bước nhanh rời đi.
"Tề Phong? Tề Phong? Anh đừng đi, tôi xin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-mua-choc-phai-tong-giam-doc-tri-mang/1927368/chuong-238.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.