Chương trước
Chương sau


Vừa tan việc, Hàn Trạch Vũ vội vã chạy về nhà, Lãnh Tiếu Tiếu lại không như thường ngày ra đón anh.

Anh lo lắng. Anh nhanh chóng lên lầu kiểm tra một phen, phát hiện căn bản cô không có ở nhà, anh vội vã gọi điện thoại cho cô, lại bị kêu là máy đã tắt.

Trong nháy mắt, cảm giác sỡ hãi lại ập tới, cảm giác lo lắng tràn đầy trong tâm can anh.

Chuyện này trước kẻ chủ mưu phía sau vẫn chưa tra được, chẳng lẽ là?

Nghĩ đến đây, Hàn Trạch Vũ càng khẩn trương hơn, anh vội vã mở máy vi tính ra, kiểm tra camera giám sát hôm nay.

Hệ thống này đã sớm có, nhưng vốn không sử dụng mấy, bởi vì anh cảm thấy không cần thiết lắm.

Nhưng, từ sau khi Tiếu Tiếu gặp chuyện không may, anh liền mở ra, anh không nói cho Lãnh Tiếu Tiếu biết, sợ cô cảm thấy không thoải mái.

Mở máy vi tính ra, hình ảnh rõ ràng xuất hiện.

Lãnh Tiếu Tiếu tết tóc đuôi ngựa vui vẻ lau dọn, nấu cơm, xem ti vi, ngủ trưa, không có gì khác thường, hơn ba giờ nhận một cụ điện thoại, có vẻ trò chuyện rất thoải mái, sau đó ra cửa.

Xem xog video, Hàn Trạch Vũ chậm rãi thở phào nhẹ nhõm, cũng không có tình huống lạ nào xảy ra.

Có lẽ chắc là cô đi tìm chị em tốt của mình.

Anh nghĩ, bấm số điện thoại của Lục Tề Phong.

“Này, ai vậy?”

Bên kia đầu điện thoại, một âm thanh men say mô lung truyền tới, mơ hồ còn có thể nghe được tiếng trêu chọc của phụ nữ.

“Xem ra, cậu bây giờ rất bận nhỉ? Không sợ người nhà cậu biết, lại đá cậu ra một tuần không quan hệ sao?”. Hàn Trạch Vũ hừ nhẹ một tiếng, mang nụ cười nhạo bang.

“Là cậu à, vừa đúng lức, tới đây uống rượu với tôi, nhanh lên một chút?”

Lục Tề Phong vừa uống rượu, nghe tiếng lộ ra tia đau khổ.

“Tề Phong? Đã xảy ra chuyện gì?”

Không hổ là nhiều năm kết giao, trong nháy mắt liền cảm giác anh có cái gì không đúng.

“Không có việc gì, Lục Tề Phong tôi muốn bao nhiêu phụ nữ đều có, cô ta là cái gì chứ?”

Lục Tề Phong điên cười, giấu đầu lòi đuôi lộ ra tâm tư của mình.

“Cậu ở đâu?” Hàn Trạch Vũ trầm giọng nói.

“Chỗ cũ, cậu nhanh lên chút, chúng ta không gặp không về, bảo bối?”. Đầu óc Lục Tề Phong có chút không rõ ràng.

“Tề Phong, cậu say, đừng uống nữa, đợi tôi qua được không?”. Hàn Trạch Vũ vừa nói vừa nhanh chóng xuống lầu.

Lục Tề Phong say, say đến kịch liệt sao?

Hoặc là, đây mới là đầu cậu ta muốn.

Say mới phải, say đến bất tỉnh nhân sự tốt hơn?

Nhưng, mọi người nói, say rượu trong lòng, giờ phút này, trong lòng của cậu ta như gương sáng, vô cùng rõ ràng sao?

Bóng dáng Lữ Duy Duy khắc sâu ở trong lòng cậu ta, động một phần, liều đau một phần, động lần đầu, liền đau khổ lần thứ nhất, mạnh mẽ đóng kín, vết thương đau đớn máu chảy ròng….

Không cách nào không chế!

Chờ tới lúc Hàn Trạch Vũ tới, trong phòng sang trọng chỉ còn lại Lục Tề Phong nằm nghiêng trên ghế salon, trên bàn dưới đất đều là chai rượu rỗng, áo sơ mi cởi ra, ngực đầy vết son môi, quần có chút nếp nhăn nhưng không có dấu hiệu kéo xuống.

“Thế nào lại thành ra như vậy?”. Hàn Trạch Vũ đi tới, đá chân anh.

“Cút cho tôi, tất cả cút ra ngoài cho tôi, nghe rõ không!”. Lục Tề Phong chán ghét, hung hăng vẫy tay.

Hàn Trạch Vũ lắc đầu một cái, xem ra, cậu ta muốn đem mình tới phụ nữ rồi.

“Tên kia, đứng dậy cho tôi, là vì người phụ nữ kia sao? Muốn thì dũng cảm đuổi theo, vùi ở nơi này uống rượu sao được? Không có tiền đồ”.

Hàn Trạch Vũ khinh thường dạy dỗ Lục Tề Phong, mới quên trước đây không lâu, anh cũng không nhìn thấy ai đó, cũng lo lắng với nhớ nhung không dứt.

“Đuổi theo? Đuổi theo cái gì vậy? Người ta tìm được người có tiền, muốn đi? Còn bay rất a, bay qua đại dương rồi”.

Lục Tề Phong nằm trên ghế salon nở nụ cười mỉa mai, một tay anh chống lên thân, nửa tửa vào trên ghế salon, híp mắt liếc nhìn Hàn Trạch Vũ.

“Có tiền? Cậu nói là cô ta ban đầu yêu tiền của cậu? Cái này quá gượng ép rồi? Cô ta biết thời điểm cậu không có gì cả”. Hàn Trạch Vũ nhăn mày, không đồng ý với lời nói của Lục Tề Phong.

Anh cũng gặp qua cô gái kia, cũng giống một dạng với Tiếu Tiếu, cô gái đơn thuần khả ái, không phải cái dạng cậu ta nói trong miệng kia.

“Cậu thì biết cái gì? Lòng của phụ nữ biến đổi nhanh nhất, một khắc cô ta còn nằm ở dưới người cậu gọi, xoay người mà có thể tình tứ cùng người đàn ông khác, tận mắt nhìn thấy, chẳng lẽ còn có lỗi?”. mặt Lục Tề Phong đau đớn nói.

Màn kia quả thật đã đả kích tới anh, nhìn bọn họ trần trụi ôm nhau, anh quả thật muốn điên rồi, nghe trong miệng cô nói ra những lời đó, anh cơ hồ muốn giết người.

“Bây giờ cậu không phải quay về Lục thị rồi sao?”

Hàn Trạch Vũ nhìn bộ dạng khổ sở của Lục Tề Phong, không phải giả vờ, chẳng lẽ phụ nữ thật sự là như vậy sao?

“Ha ha, Lục thị nhằm nhò gì? Người ta nhìn trúng người thừa kế của tập đoàn Tiểu Khai Thiên Tề, như thế nào? Thật tinh mắt?”. Lục Tề Phong tự giễu nói xong, trong lòng cảm thấy chua xót.

Không thể phủ nhận, lần đầu tiên anh nhìn thấy Tề Thiên Lỗi, cũng biết anh ta không phải nhân vật bình thường, đối mặt với thân phận của anh ta, thật sự khiến anh tự ti.

Bây giờ Lục thị, bởi vì mình rời đi những năm nay, hiện tại nguy cơ trống rỗng, cho nên bố bắt anh và Mỹ Giai ở chung một chỗ, chính là muốn lợi dụng thực lực nổi bật của Lục Thị Đông Sơn bắt đầu.

Nhưng anh tình nguyện lựa chọn đóng cửa Lục Thị, cũng muốn đi cùng với cô, cô lại….

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.