Tôi xin lỗi...nhưng tôi không còn yêu anh nữa rồi.
...----------------...
Dù nghe câu trả lời ấy của tôi, và anh dường như cũng đoán được trước rồi, mà trông nét mặt anh vẫn điềm nhiên trả lời.
- Không sao đâu, anh đã chờ em 15 năm, thì chờ thêm một chút nữa thì có sao.
- Tôi nghĩ:15 năm, Nam thật sự đã yêu mình lâu như vậy sao, hay anh lại đang đùa giỡn.
- ..ha..anh chờ gì chứ?
- Chờ ngày em yêu tôi.
Lời anh thốt ra rất đanh thép, như khẳng định lại lời nói, còn với tôi thì nó lại giống như một lời hứa chắc chắn vậy.
- ..làm sao có thể như vậy được?
- Anh lại đùa nữa đúng không?
- Hả?
- Sao em lại nói không thể?
- Sao em lại nghĩ tôi đang đùa? Trước giờ tôi đã đùa với em cái gì chưa?
- Tôi không biết nữa?
- Anh đùa giỡn tình cảm tôi, vậy có tính là đùa không?- tôi nghĩ.
Nhìn tôi có vẻ hơi lo lắng, băn khoan, anh mới xoa đầu tôi nói.
- Muốn biết tôi có nói thật hay không thì cứ thử là biết ngay mà.
- Nhưng mà...
- Em không cần lo cho tôi, tôi đã chờ em 15 năm, thì chờ thêm một ngày, hai hôm nữa thì đã làm sao?
- Nhưng nếu cả đời này tôi không yêu anh thì chẳng phải công anh chờ tôi là vô ích sao?
Làm như mặt mặt tôi dính gì ấy, mà tay anh cứ không yên cứ véo rồi vỗ mãi.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-long-yeu-moi-tinh-dau-20-nam/2878922/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.