Ăn cơm xong, Lai Phỉ Kiều cũng được hồi sức chút liền tốt bụng giúp Lục Vân Tiêu rửa bát
Nhưng mà...cô chưa lần nào rửa bát
* Choang...*
" Mấy cái bát chết tiệt, vỡ rồi" Lai Phỉ Kiều cúi xuống nhặt mấy mảnh vỡ, ai nha sao nước rửa bát trơn như vậy chứ?
" Phỉ Kiều" Lục Vân Tiêu chạy vào xem cô, con mèo hoang ngốc nghếch này không rửa bát còn giúp" Mau đứng dậy đi"
" Không cần, anh nấu cơm rồi" Lai Phỉ Kiều bịu môi, hắn đang chê cô rửa kém hay gì?
Lục Vân Tiêu cúi xuống nhặt cùng Lai Phỉ Kiều, nhìn bộ dáng cô lúng túng đến mức phải sợ, Lục Vân Tiêu nhìn đống bát kia chỉ lo cô gái này nhất định bắt mình thay một bộ bát đĩa mới
" Ra ngoài đi, về sau...ở trên phòng ngoan ngoãn nghiên cứu súng cho tôi là giúp tôi rồi" Lục Vân Tiêu thở dài nói
" Anh khinh tôi không biết rửa bát sao?"
" Có thể chối bỏ chuyện này sao, nhìn cái bát mà em rửa thế nào đi"
Lai Phỉ Kiều bừng bừng lửa giận, vì sao Lục Vân Tiêu xấu tính như nhế chứ? Cô đã có lòng tốt rửa bát giúp hắn đấy
Chẳng qua đến cái tuổi tôi vào bếp, nhà bếp đã chẳng còn rồi
Thẳng thừng thể hiện thái độ không vui đi ra ngoài
Lục Vân Tiêu nhìn bộ dáng đáng yêu của cô cười nhạt, xem ra nói cô hơi quá rồi
Như lời nói của Lục Vân Tiêu, Lai Phỉ Kiều liền đi đến phòng vũ khí của Lục Vân Phủ nghiên cứu súng
Mấy loại này hầu hết đều rất phức tạp, tách ra từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-kia-la-ai-me-hoac/153411/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.