Editor: Quýt
Tháng hai đầu xuân, tuyết bắt đầu tan. Những con én quay về từ phương nam bay ngang qua bầu trời, uốn lượn trên bức tường thành được xây dựng bằng đá màu xanh nhạt. Mặt băng trên hồ ở Ngự Hoa Viên tuy rằng rạn vỡ nhưng vẫn toả ra hơi lạnh thấu xương đến nỗi mà nhóm nội thị cũng chẳng dám cởi quần áo mùa đông ra. Phòng trong của các chủ nhân ngoài đóng kín cửa sổ và ngăn cách bằng bình phong thì còn được bỏ thêm lò than để sưởi ấm phòng cảm lạnh.
Trong cung Dục Khánh nguy nga tráng lệ, Tương Thứ đang đứng trước án thư viết chữ.
Trông hắn không lớn tuổi lắm, khuôn mặt vẫn có nét giữa tuổi vị thành niên và thanh niên. Mặt mày sắc sảo, dung mạo tuấn lãng, bộ dáng trầm mặc an tĩnh giống như một viên mặc ngọc được thanh tẩy sạch sẽ.
Tay cầm bút không hẳn là tinh xảo vì có sẹo và vết chai mỏng. Nhưng các đốt ngón tay mảnh mai cùng gân cốt cứng cáp hữu lực hợp với cán bút màu đen lại tạo thành một cảnh tượng vô cùng đặc sắc.
Nâng cao cổ tay, xoay tròn.
Đầu bút lông dừng lại, lưu trên giấy Tuyên Thành một đường nét cuối cùng hoàn mĩ.
Lúc này Tương Thứ mới nhớ tới trong phòng có đốt địa long, ấm áp vô cùng, mực trên đầu bút lông cũng chưa đông lại.
Hắn im lặng, xoay bút, tiếp tục viết.
Đây quả là mùa đông ấm áp nhất từ trước tới nay.
Qua khung cửa sổ chạm khắc, Tương Thứ láng máng nghe thấy các cung nữ canh gác ngoài hành lang túm năm tụm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-khuya-thanh-binh/197462/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.