Chuyển ngữ: Yeekies ___ Ngón tay bà vú Tống run rẩy: "Con nói cái gì... Thật là vớ vẩn!!" "Con đừng để hắn lừa dối... Thái độ của hắn đối với con vừa rồi, bản thân con còn không nhìn ra sao?? Chưa nói đến tình ý của hắn đối với con là thật hay giả, con làm sao có thể chắc chắn hắn sau này sẽ nguyện ý ở bên con mãi mãi?" "Đại Ngụy là một đất nước thịnh vượng, nhưng con có từng xem kỹ những người vi phạm thế tục ở bên nhau, kết cục của họ thế nào chưa? Cuối cùng, kẻ thì ly biệt, người thì chia lìa, nếu hắn phụ con, con sẽ làm thế nào?" "Đường Đường, con đừng hồ đồ nữa! Đừng bị mê hoặc bởi sự tốt đẹp nhất thời của hắn. Hãy nghĩ cho tương lai của mình... Nhũ mẫu chỉ muốn con tìm một người bình thường... không phải chịu ấm ức. Con ở bên hắn, làm sao nhũ mẫu có thể yên tâm?" Bà vú Tống không hề khách sáo một chút nào. Bà nói thẳng tất cả trước mặt Tạ Hàm Ngọc. Thái độ của bà rất rõ ràng, là không đồng ý cho hai người họ ở bên nhau. Kết quả này giống hệt như Tạ Hàm Ngọc đã nghĩ... nhưng khi nghe những lời Mục Đường Phong quỳ trên đất nói ra, hắn đột nhiên cảm thấy không dễ chịu chút nào. Tâm ý trái ngược với chú Liệt Dục. Hắn bị phản phệ. Cổ họng hắn vẫn nghẹn lại một vị tanh ngọt. Ngũ tạng lục phủ của hắn nóng rát. Mục Đường Phong vẫn quỳ trên đất. Y nhìn bà vú Tống. Ngón tay y siết chặt trên đất: "Nhũ mẫu... hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-khuya-moi-to-tuyet-day/4702673/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.