Chuyển ngữ: Yeekies ___ Tẫn thị tử sinh biệt ly xứ. Nơi đây sống chết đôi đường biệt ly. Hương trong lư hương ở góc phòng đã cháy hết. Sợi khói cuối cùng tan biến vào không trung. Cánh cửa "cọt kẹt" một tiếng, một cơn gió lạnh lùa vào. Ánh trăng xuyên qua khe cửa, lạnh lẽo, phủ một lớp bạc. Tạ Hàm Ngọc đã đi rồi. Ánh mắt Mục Đường Phong rơi vào cặp móc gài kiếm ở không xa. Con cáo chín đuôi được chạm khắc trên móc gài kiếm giương đuôi lên mây. Ấn chu sa lấp lánh, trông mờ ảo và xa xăm, như thể được bao phủ bởi một lớp sương mù mờ nhạt. Phía sau lưng y truyền đến một cơn đau như bị lưỡi dao cứa. Thân hình Mục Đường Phong không vững. Trên chiếc cổ trắng nõn của y, một vết bóp màu sẫm hiện ra. Y quỳ trên mặt đất, ngón tay hơi run rẩy, đưa tay ra với tới cặp móc gài kiếm trước mặt. Cặp móc gài kiếm cọ xát trên mặt đất, phát ra âm thanh trong trẻo, sắc nét. Khi y nắm nó trong tay, nó lạnh buốt. Mục Đường Phong cúi đầu nhìn cặp móc gài kiếm trong tay. Mắt y dần nhòe đi. Y nắm chặt móc gài kiếm. Cổ họng y nghẹn lại. Y chớp mắt, cố kìm nước mắt lại. Từ nhỏ, nhũ mẫu đã nói với y rằng, nam nhi có nước mắt không dễ rơi. Y bất tài, yếu đuối, không hiểu gì cả. Y cứng nhắc và nhàm chán. Tạ Hàm Ngọc chán y cũng là chuyện bình thường. Cuối cùng... là do y không giữ được người... Thôi vậy. Lông mi Mục Đường Phong rũ xuống. Cặp móc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-khuya-moi-to-tuyet-day/4702666/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.