Chuyển ngữ: Yeekies ___ Kể từ lần Tạ Hàm Ngọc mắng y vô liêm sỉ, thái độ của hắn đối với y bắt đầu trở nên lạnh nhạt. Mục Đường Phong có chút không hiểu Tạ Hàm Ngọc bị làm sao. Nhưng y có thể cảm thấy Tạ Hàm Ngọc thỉnh thoảng lại nhìn y, mỗi lần đều nhìn rất lâu. Y không biết phải làm sao, do dự một lúc lâu, rồi quyết định trực tiếp hỏi hắn. Mục Đường Phong ra khỏi dược tuyền. Vết thương trên người y đã nhạt đi rất nhiều. Vết máu đen dần chuyển sang màu đỏ sẫm bình thường. Y thay y phục trên hành lang, đi thẳng đến chỗ Tạ Hàm Ngọc. Y gõ cửa phòng. "Vào đi." Bên trong, Tạ Hàm Ngọc đang tự đánh cờ. Hắn liếc nhìn Mục Đường Phong, đặt quân cờ đen xuống. Mục Đường Phong ngồi đối diện Tạ Hàm Ngọc, đặt một quân cờ trắng xuống, lên tiếng: "Tạ huynh." Tạ Hàm Ngọc nhướng mắt. Cây nến lưu ly bên cạnh đang cháy. Ánh lửa lấp ló trong phòng. Mục Đường Phong cẩn thận hỏi: "Ngươi vẫn còn giận ta sao?" Mặc dù y cũng không biết tại sao Tạ Hàm Ngọc lại giận, nhưng trực giác y mách bảo rằng Tạ Hàm Ngọc đang giận. Tạ Hàm Ngọc khựng lại một chút, rồi đáp: "Không có." Hắn chỉ là chưa nghĩ xong, trong lòng vẫn còn rối bời. Mục Đường Phong "ồ" một tiếng: "Chúng ta sẽ ở lại đây bao lâu nữa?" Y nhớ Tạ Hàm Ngọc nói có việc phải làm ở Duyện Châu. Đã bốn, năm ngày trôi qua rồi. "Ngươi ở lại đây dưỡng thương. Hai ngày nữa ta phải vào thành một chuyến. Đợi ta về, chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-khuya-moi-to-tuyet-day/4702634/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.