Chuyển ngữ: Yeekies ___ Người này trước đây chưa từng gặp. Mặc dù trông không giống người xấu, nhưng Mục Đường Phong vẫn co chân lại, lùi về phía sau, cảnh giác nhìn hắn. Thẩm Sơ Ảnh nhìn sắc mặt tái nhợt của y, trong mắt hiện lên một tia áy náy, lên tiếng: "Ngươi không cần sợ, ta đến để thả ngươi đi." Ngoài trời mưa vẫn chưa tạnh. Bầu trời âm u. Gió lạnh thổi vào. Thẩm Sơ Ảnh quấn chặt chiếc áo khoác trên người, ngón tay trắng bệch nắm lấy tay nắm cửa, che miệng ho hai tiếng. Thẩm Sơ Ảnh bước vào căn phòng nhỏ, quay người đóng cửa lại, hỏi y: "Hắn... có phải mỗi ngày đều đến đây lấy máu của ngươi không?" Mục Đường Phong suy nghĩ một chút. Nếu người trước mắt này thật sự muốn hại y, y cũng không có khả năng chống cự. Vậy chi bằng đánh cược một lần, xem người này có thật sự đưa y đi không. Dù sao, ngoài cách này ra, không còn cách nào khác. Y gật đầu: "Một nam nhân tóc trắng, mỗi ngày đều đến." Thẩm Sơ Ảnh đưa tay chạm vào những sợi tơ nhện đang trói cổ tay và mắt cá chân y. Ngón tay vừa chạm vào, những sợi tơ nhện đã tự động tan biến. "Xin lỗi." Hắn khẽ nói. Mục Đường Phong không nói gì. Y không biết tại sao người này lại thay nam nhân tóc trắng kia xin lỗi. Nhưng tóm lại, nam nhân tóc trắng kia quả thật có lỗi với y. Những sợi tơ nhện tản mát trên mặt đất. Trên cổ tay và mắt cá chân y hằn lại những vết tím sẫm, in trên làn da trắng trẻo, trông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-khuya-moi-to-tuyet-day/4702631/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.