Chuyển ngữ: Yeekies ___ "Đây là Nữ Đế?" Mục Đường Phong nhìn hai người đang trò chuyện trong thư các, lòng cảm thán duyên phận là thứ thật khó lường. Ngụy Phượng Lâm: "Đúng vậy." Thượng Quan Nguyệt Đồ đã từ chối thẳng thừng hai lần đầu, nhưng sau đó Khương Tuyết Từ ngày nào cũng tìm nàng ta. Nàng ta không chịu nổi sự dây dưa của nàng, đành phải đi theo Khương Tuyết Từ đến một quán trà. Quán trà có một vẻ đẹp riêng, đình đài bên hồ, mây thu rực rỡ. Lan can bằng đá cẩm thạch trắng được chạm khắc những con thú may mắn. Bên cạnh đỉnh đồng xanh là làn khói bồng bềnh từ mặt nước, sen xanh nở rộ giữa những lá sen. Khương Tuyết Từ đưa nàng ta vào phòng trong ở tầng hai, cũng không khách sáo với nàng ta, trực tiếp lấy ngọc bội ra để nói rõ thân phận. Thượng Quan Nguyệt Đồ ngây người một lúc lâu, sau khi định thần lại, nàng ta lập tức quỳ xuống đất, hành một đại lễ. "Thần dân không biết thân phận của bệ hạ, trước đây đã có nhiều mạo phạm, mong bệ hạ tha tội." Khương Tuyết Từ miễn lễ cho nàng ta, khẽ mỉm cười: "Ta rất ngưỡng mộ ngươi. Ba năm nữa ở kinh thành, ta sẽ thúc đẩy cải cách triều chính, nữ tử có thể tham gia điện thí. Đến lúc đó, ngươi đừng làm ta thất vọng." Thượng Quan Nguyệt Đồ có chút không thể tin nổi, như bị sự bất ngờ đánh trúng, nàng ta hồi lâu không lấy lại tinh thần: "Bệ hạ nói... có thật không?" Nữ tử có thể tham gia điện thí? Chẳng phải nàng ta có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-khuya-moi-to-tuyet-day/4702623/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.