Chuyển ngữ: Yeekies ___ Một tay Tạ Hàm Ngọc vẫn còn ôm eo y, đầu y va vào ngực hắn, chóp mũi ngửi thấy hương tuyết tùng thoang thoảng. "Tạ huynh, sao ngươi lại đến được..." Mục Đường Phong lùi lại một chút. Họ đang trốn sau một cây đào, sợ Thượng Quan Nguyệt Đồ phát hiện nên không dám lùi quá xa, y khẽ nhích người lên một chút. Tạ Hàm Ngọc rũ mắt nhìn y, ngón tay trắng bệch che mắt y lại: "Còn không phải vì ngươi sao." Đây chỉ là một phân thần của hắn, bản thể vẫn còn ở Vạn Yêu Thành. "Ngươi che mắt ta làm gì?" Tạ Hàm Ngọc biến ra một dải lụa đen, phủ lên mắt y, thắt một cái nơ ở sau đầu Mục Đường Phong. Ngón tay trắng bệch luồn qua dải lụa. Tạ Hàm Ngọc loay hoay một lúc không buộc được, dứt khoát thắt một nút chết. Hắn vẽ một lá bùa lên dải lụa, hai tay đặt trên vai Mục Đường Phong, xoay người y lại: "Đi về phía trước, khi nào ta nói được rồi thì mới dừng lại." "Không được dừng, không được quay đầu lại, không được tháo thứ trên mắt xuống." Tạ Hàm Ngọc nhẹ nhàng đẩy y một cái, khiến y không thể không bước về phía trước. Trước mắt Mục Đường Phong là một màu đen kịt. Y đưa tay ra chạm phải cành đào rủ xuống, y bước đi lảo đảo, dò dẫm đi về phía trước. Mắt cá chân y truyền đến một luồng khí lạnh, như có thứ gì đó trơn trượt đang kéo lấy y, luồng khí lạnh này lan dần vào tủy xương. Y nhớ lại lời Tạ Hàm Ngọc nói, bước chân hơi khựng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-khuya-moi-to-tuyet-day/4702620/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.