Chuyển ngữ: Yeekies ___ Tạ Hàm Ngọc giúp Mục Đường Phong mang tranh xuống lầu. Mục Đường Phong tìm một chỗ khá náo nhiệt trên phố, lại không quá xa quán trọ, trải một tấm vải xuống đất và đặt tất cả tranh lên đó. Mục Đường Phong bảo Tạ Hàm Ngọc đợi một lúc, rồi y lại lên quán trọ mang theo nghiên mực và bút mực xuống. Bên cạnh chỗ y bày bán có một cái bàn gỗ bỏ đi, Mục Đường Phong khiêng nó lại, trải một lớp vải lên trên, đặt nghiên mực lên đó, bên cạnh để vài tờ giấy trắng. Tạ Hàm Ngọc giúp y bày xong, dặn dò vài câu, "Nhớ đừng làm mất ngọc bội. Lúc nguy hiểm thì nắm chặt nó, ta sẽ lập tức đến ngay." Mục Đường Phong đa tạ hắn, khẽ nói một tiếng "được". Tạ Hàm Ngọc quay người đi vào đám đông, một lúc sau đã không còn thấy bóng người nữa. Mục Đường Phong liếc nhìn, dời một chiếc ghế lại gần bàn rồi ngồi xuống, trải vài bức tranh ra bàn. Người qua lại ai cũng liếc nhìn một cái. Vị công tử này trông tuấn tú, lại có tài hội họa và thư pháp. Chiếc áo bào màu xanh lam đã bạc màu khoác trên người y, không hề lộ vẻ cũ kỹ mà ngược lại còn toát ra khí chất thoát tục. Chẳng mấy chốc có vài vị công tử đến, xem tranh một lúc rồi hỏi, "Đây là ngươi tự vẽ sao?" Mục Đường Phong gật đầu. Một trong số các công tử lấy một bức thư họa từ dưới lên, xem một lúc rồi hỏi, "Vậy... ngươi bán thế nào?" Mục Đường Phong, "Chữ năm văn một bức, tranh mười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-khuya-moi-to-tuyet-day/4702612/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.