An bình hai mắt lóe ra quang mang kích động, phảng phất có vô số vì sao rơi xuống ở trong đó.
Tôi cẩn thận chu đáo chú ý nét mặt của cô ấy, không biết có phải ảo giác của tôi hay không, tôi từ trong ánh mắt của cô ấy ngoại trừ thấy được chi tình ngưỡng mộ, còn có một loại tình cảm không nói rõ được cũng không tả rõ được .
Rất nhạt rất nhạt, khiến cho tôi một lần nhìn là một lần bị hoa mắt, hoặc là nghĩ quá nhiều.
“A đúng rồi, tiểu Hoa, còn có chuyện nữa.”
“An bình có chút bận tâm mở miệng: Gia gia hai ngày này một mực không có báo tin cho mình hay, xem ra bọn họ bên kia thật thật phiền toái, mình có chút lo lắng bọn họ “.
Tôi nội tâm vô ý thức cho rằng cô ấy một giây sau tuyệt đối sẽ nói muốn cùng chúng tôi đi nhìn xem, quả nhiên không ngoài sở liệu của tôi, cô ấy quả thật nói như vậy, nhưng tôi đã từ chối nó một cách đúng đắn!
“Cậu vẫn nên nghỉ ngơi thật tốt đi, Chris sẽ đi hỗ trợ, hơn nữa An hiên cũng vốn mạnh mẽ, thực lực của hắn cậu còn không rõ ràng lắm sao?”
An bình lúc này mới yên lòng lại, ngồi dựa vào giường nhìn thời gian, xem chừng phòng trước tiếp đãi khách cũng đã gần xong, vì vậy tôi định đứng dậy nói chuyện với Chris lần nữa.
Mãi đến trước khi tôi đi, tôi vẫn là cảm thụ ra nội tâm bất an của An Bình, cô ấy nằm tại giường, không nhúc nhích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-khuya-minh-hon-thu-cung-cua-diem-vuong/3113669/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.