Thời điểm trở lại phòng ngủ, tôi mới gọi điện thoại cho An Bình.
Cô ấy còn ở bên người An gia gia, cái này hoàn toàn ở bên trong dự liệu của tôi.
Bất quá tôi bắt đầu hiếu kì sắc quỷ nói hắn phái Âm sai đi trợ giúp là ai.
Trong lòng tôi có dự đoán, nhưng không biết mình nghĩ có phải chính xác hay không.
Sắc quỷ nhìn tôi sững sờ dáng vẻ xuất thần, đột nhiên ý đồ xấu bóp cái mũi của tôi một chút, mở miệng cười: “Hoa nhi, đang suy nghĩ gì đấy?”
Lỗ mũi của tôi nhíu một cái, nhìn chằm chằm hắn, muộn thanh muộn khí nói: “Nghĩ đến soái ca, không được a.”
Sắc quỷ nghe xong, biến sắc, lập tức âm trầm xuống, hai tay lén lút sờ đến cánh tay của tôi, làm tôi ngứa ngáy,tôi nhanh chóng né tránh.
Thế nhưng tôi vẫn không có đào thoát ra lòng bàn tay của anh.
“Tiểu nương tử, nàng đây là đùa với lửa.”
Tôi nghe xong hắn mê người lại mị hoặc, mặt không khỏi đỏ lên, gặp hắn khuôn mặt tuấn tú nhanh chóng ép gần mình, đầu liên tục về sau rút lui, ai ngờ sắc quỷ một cái tay ôm lấy eo tôi, một tay khác ngăn chặn sau gáy của tôi giữ lại, khiến cho tôi không thể động đậy.
“Ngươi…… Ngươi mới là chơi với lửa!”
Tôi bất quá chỉ đùa một chút thôi, nhìn bộ dáng anh bây giờ, híp mắt, cảm giác lúc nào cũng có thể sẽ hóa thân bộ dáng sói đói, tim đập rộn lên, vốn định nhanh rút lui về sau, thậm chí nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-khuya-minh-hon-thu-cung-cua-diem-vuong/3113615/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.