“Thế nhưng Diêm Vương, không đúng, vừa rồi đại thúc không phải nói, hắn không có bệnh di truyền sao, cái này chẳng phải đại biểu hắn không có nhận ảnh hưởng nguyền rủa sao?”
An bình lập tức nói ra phần mấu chốt nhất.
Sắc quỷ thản nhiên nói:” Nếu như theo mấy nam nhân nói kia, thật sự là hắn có thể may mắn thoát khỏi, nhưng, linh hồn của hắn bên trên xác thực có lưu lại ấn ký nguyền rủa.”
Tôi cau mày, trong lòng có chút đau nhức.
Lão Xu đã gặp chuyện gì, tôi thật rất muốn cảm thán một câu, ong trời thật bất công!
Nếu như cùng sắc quỷ nói như vậy, gia đình Xu Công, dính phải lời nguyền rủa mạnh mẽ không nói, hắn vạn hạnh trong bất hạnh là nguyền rủa không có ở trên người mà vẫn lưu lại ảnh hưởng, thế nhưng là cuộc sống của hắn, lại gặp kết thúc này.
Tôi nên nói cái gì, tôi nên nói như thế nào……
Đây không phải ông trời không có mắt, còn có thể là cái gì?
Tại sao muốn dạng này đối phó Xu công? tổ tiên Hắn cùng gia đình rốt cuộc đã làm thứ gì, khiến bọn hắn luân lạc tới dạng hoàn cảnh này?
An bình trong mắt còn mang theo một tia nhuận nước mắt.
Chúng tôi đi về trước …… An bình nắm tay của tôi, tinh thần hoảng hốt lôi kéo ta rời đi công trường.
Ban đêm lại đến.
Dù cho An Bình nói như vậy, cô ấy vẫn là một mặt lo lắng.
Sắc quỷ trước khi đi vẫn hướng mắt nhìn phía công trường,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-khuya-minh-hon-thu-cung-cua-diem-vuong/3113598/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.