Vào lúc ban đêm, tôi cùng sắc quỷ ngồi trên ban công, nhìn xem bầu trời đen nhánh lại sáng tỏ, điểm điểm tinh quang lấp lánh rơi vào trong mắt của tôi.
“OA —— bầu trời trong veo không một gợn mây, nhớ kỹ lúc nhỏ, ngẩng đầu liền có thể nhìn thấy đầy trời sao “.
Tôi không khỏi cảm thán một câu, đầu tựa ở trên bờ vai sắc quỷ, bình tĩnh nói, sắc quỷ một tay nắm cả bờ vai của tôi, cười khẽ, ngữ khí hơi có chút kiêu ngạo.
“ m phủ bầu trời mới là đẹp, nàng không phải thấy qua sao”.
“Nơi đó bầu trời lúc nào cũng như thế sao”?
Tôi nghiêng đầu nhìn về phía anh, tò mò hỏi. Sắc quỷ bên mặt mê người, lộ ra một tia mị lực khác.
“Đương nhiên”.
“Thật nhàm chán.”
Tôi trả lời: “Nếu là một năm bốn mùa bầu trời đều nhìn giống nhau như đúc, dù đẹp cũng sẽ cảm thấy bình thường, ngẫu nhiên gặp một lần, mới có thể bảo trì cảm mới mẻ giác, không phải sao”?
Sắc quỷ nghe tôi, bàn tay vuốt ve đầu của tôi, đồng ý nói: “Hoa nhi nói có đạo lý “.
Anh hai mắt rủ xuống, trong mắt mơ hồ hiện lên tịch mịch lại bị tôi không để mắt đến, bởi vì tôi bị trên một tin nhắn điện thoại di động hấp dẫn.
Là An bình gởi tới.
“Xế chiều ngày mai, chị họ mình cùng chồng chị ấy mời chúng ta uống buổi trà trưa, cùng đi thôi, dù sao không có lớp!”( Đáng yêu)
Cô ấy còn gởi cái icon, là một cái nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-khuya-minh-hon-thu-cung-cua-diem-vuong/3113548/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.