An gia gia lập tức từ trên chỗ ngồi đứng lên, vội vàng đi ra ngoài cửa.
“Gia gia”?
An bình gọi, An gia gia ngữ khí ngưng trọng:” Diêm Vương đại nhân chắc chắn sẽ không thủ hạ lưu tình, ta nhất định phải giúp Tư Đồ gia lưu một mạng ”.
Cô ấy nghe xong lời của gia gia nhà mình, không nể mặt, tức giận nói:” Loại gia tộc này muốn lưu cái gì, lưu trong giới trừ quỷ cũng là tai họa, ngày ngày chỉ nhớ vơ vét của cải, xưa nay không bắt quỷ không nói, còn nhục mạ tiểu Hoa, cháu nói thẳng, nhà bọn hắn bình thường khẳng định cũng một mực dạng này nếu không thì tại sao những lời chỉ trích lại tệ đến thế! “
“Aizzz, An Ngọc dù gì đã gả đi, tốt xấu phải tranh thủ vì nó một chút “.
An gia gia trong lời nói cũng không có chút sức mạnh nào, cảm thấy chuyện này chỉ sợ sẽ không đơn giản như mình tưởng tượng vậy.
Tư Đồ gia lần này, nhất định là lành ít dữ nhiều.
“ An bình, đừng quên An gia gia ngoại trừ là người thân bên cạnh cậu, ông cũng là gia chủ an gia, khẳng định ông có lập trường của mình”.
Tôi ngồi ở trên một bên ghế ngồi, nói thật, tôi nghĩ hoàn toàn chính xác rất ác ý, ước gì bà ta trả giá đắt, nhưng là nếu như An gia gia muốn đi ngăn cản, tôi cũng sẽ không đi cản ông được.
An bình sau khi nghe tôi nói, đặt mông ngồi ở bên cạnh tôi:” Vậy mình ở lại nơi này cùng cậu”.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-khuya-minh-hon-thu-cung-cua-diem-vuong/3113543/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.