An bình tiết lộ cùng chú cảnh sát chuyện hôm qua chúng tôi cùng Vương Tiểu Manh ăn cơm trưa, đồng thời biết được cô ấy muốn cùng nam sinh trong lớp đi thám bên trong tòa nhà bị vứt bỏ, ông ấy vừa làm đặt bút viết ghi chép, thần sắc rất nghiêm trọng.
Tôi thấy được cách đó không xa trên mặt đất, một cỗ thi thể lẳng lặng nằm tại kia, cảm giác lòng của mình nhanh chóng chìm xuống đến đáy cốc đen.
Thân ảnh quen thuộc, làn da bởi vì bị nổi bong bóng, trở nên càng sưng lên, màu tái nhợt trên da hiện ra không thuộc về người sống nên có, tay cứng ngắc giống chân gà, có hình dạng như lưỡi câu..
Móng tay bên trong có vật chất màu đen, thoạt nhìn như là bùn đất ướt át, tôi không thể trông thấy nét mặt của cô ấy.
“Cảm ơn sự hợp tác của bạn, nếu bạn vẫn biết thông tin hữu ích khác, xin vui lòng cho tôi biết ngay lập tức.”
Tôi gật gật đầu, thân thể An Bình đang run rẩy, tôi biết tâm tình của cô ấy bây giờ là như thế nào, kéo cô ấy qua một bên, muốn cho cô ấy bình tĩnh lại.
“Tại sao…… mọi chuyện lại thành ra như thế này……”
“An bình……”
Tôi không biết nên làm sao trấn được cô ấy,tôi chỉ cảm thấy rằng những gì tôi vừa nói khi nảy giống như một cái tát mạnh mẽ, tát thẳng vào mặt tôi, kêu chan chát.
Thật sự chính là…… Lừa mình dối người mà.
Tôi cười khổ, con mắt nhìn thấy người cứng ngắc nơi xa, trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-khuya-minh-hon-thu-cung-cua-diem-vuong/3113506/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.